Sức lao động của cha mẹ có hạn, lương thực trong nhà lúc nào cũng eo hẹp. Nếu cô ta còn về nhà mẹ đẻ ăn cơm thì chẳng phải là đang tạo thêm gánh nặng cho họ hay sao? Lúc Triệu Chiêu Đệ vào bếp, cô ta thấy khác hẳn mọi khi, trong bếp không một bóng người.
Chẳng lẽ hôm nay cả nhà ăn cơm sớm, mọi người đã ăn trưa xong cả rồi?
Nghĩ vậy, cô ta không khỏi tức giận.
Không thèm đợi cô ta về mà đã ăn cơm trước, thế này thì khác nào chẳng coi người con dâu này ra gì?
Triệu Chiêu Đệ không khỏi cảm thấy mình thật khổ mệnh.
Sao mình lại gả vào một nhà chồng như thế này chứ.
“Ọt ọt!”
Bụng bỗng réo lên một tiếng, khiến Triệu Chiêu Đệ chẳng buồn đau lòng nữa mà vội vàng chạy tới bếp xem trong nồi có gì không.
Triệu Chiêu Đệ nghĩ đơn giản rằng dù nhà chồng không đợi mình về ăn cơm thì ít nhất cũng phải để phần cô chứ.
Nhưng Triệu Chiêu Đệ đã phải thất vọng, cái nồi trên bếp trống không, Mẹ Trình vốn chẳng hề để phần cơm nào cho cô ta.
Điều này khiến Triệu Chiêu Đệ càng thêm oán hận, cô ta lập tức đùng đùng nổi giận.
“Mẹ, sao mẹ không để phần cơm cho con?” Triệu Chiêu Đệ đi vào phòng, nhìn mẹ chồng đang chơi với cháu trai rồi chất vấn.
“Để phần cơm cho cô à?” Mẹ Trình đưa cháu trai cho chồng bế rồi mới nhìn Triệu Chiêu Đệ, nói: “Tại sao phải để phần cơm cho cô? Cô có kiếm về cho cái nhà này được hạt gạo nào đâu. Cô ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/4802295/chuong-916.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.