“Mẹ, cô thật sự định ở lại nhà mình hôm nay à!” Trình Xuân Muội vừa rửa rau vừa bực bội nói với mẹ.
Mẹ Trình vẫn đang vá lưới: “Chứ sao nữa? Mẹ biết con không vui, nhưng không vui thì làm được gì? Dù sao đó cũng là cô ruột của con mà?”
“Cô ta muốn ở lại một đêm, chúng ta chẳng lẽ lại đuổi người ta đi được!”
“Thôi, đừng có xị mặt ra nữa, mau đi nấu cơm đi!”
“Hừ!” Trình Xuân Muội vẫn hậm hực nói: “Cứ nghĩ đến lát nữa nấu cơm xong lại bị cô Trình Phượng Linh kia chê bai là con lại thấy khó chịu c.h.ế.t đi được.”
“Lần nào đến nhà mình cũng chê bai đồ ăn, làm như người thành phố các cô ấy ngày nào cũng ăn thịt ăn cá không bằng. Tưởng dân quê chúng ta không biết chắc, ngày tháng của người thành phố các cô ấy thật ra cũng chẳng khá hơn chúng ta là bao.”
Trình Xuân Muội nói quả không sai.
Cơm trưa vừa được dọn lên, Trình Phượng Linh lập tức kén cá chọn canh: “Này chị dâu, tôi khó khăn lắm mới về một chuyến, chị lại lấy mấy món này ra đãi tôi đấy à!”
“Biết là dân quê các người nghèo, nhưng có nghèo đến mấy thì em chồng khó khăn lắm mới về nhà mẹ đẻ một chuyến, thế nào cũng phải nấu một bữa cho ra hồn chứ!”
“Nấu cháo khoai lang loãng thế này, chị coi thường ai đấy?”
“Cô em chồng, nhà chúng tôi chỉ có điều kiện thế này thôi, chẳng phải cô biết rõ rồi sao,” Mẹ Trình không nhịn được nữa: “Không giống người thành phố các cô, bữa nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/4802288/chuong-909.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.