"Bà ăn nói kiểu gì vậy? Cố ý đến nhà tôi kiếm chuyện phải không?" Dù rất tức giận, nhưng mẹ Nguyên cũng không định nói lời tuyệt tình. "Thôi được rồi, bà cứ về đi! Tôi sẽ bàn bạc với lão nhà tôi một chút rồi sẽ trả lời bà sau."
"Vậy được, tôi về trước đây, ngày mai sẽ quay lại một chuyến." Bà mối cũng không nói nhiều, đứng dậy đi ra ngoài.
Vừa bước ra cửa, bà ta liền trông thấy Nguyên Quế Anh đang từ ngoài sân xách chậu quần áo trở vào. Ánh mắt bà mối đầy khinh bỉ, nhìn cô ta cứ như nhìn phải thứ dơ bẩn vậy. Nguyên Quế Anh vốn không phải là người hiền lành, bị nhìn bằng ánh mắt đó thì lập tức nổi giận: "Bà nhìn cái gì đấy? Tốt nhất nói cho rõ ràng vào, không thì tôi không để yên đâu!"
"Cô còn không tự biết sao?" Bà mối hất hàm, giọng khinh khỉnh. "Bà già này sống đến tuổi này rồi, thật sự chưa từng thấy người phụ nữ không biết xấu hổ nào như cô."
"Cũng may bên kia người ta lớn tuổi, cưới vợ khó, chứ không thì loại đàn bà như cô, đàn ông nào dám rước về chứ!"
Nói xong, bà mối hừ lạnh một tiếng rồi bỏ đi thẳng. Nguyên Quế Anh tức run nhưng cũng chẳng muốn dây dưa với bà ta, lập tức quay vào nhà.
"Mẹ, lúc nãy con thấy có người lạ, là bà mối phải không? Bà ta đến nhà mình làm gì? Chẳng lẽ là đến để làm mối cho con à?" Nguyên Quế Anh nhìn mẹ hỏi.
Từ lời nói của bà mối lúc nãy, Nguyên Quế Anh không khó để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/4802277/chuong-898.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.