"Mấy thím, cháu còn phải đi làm việc, không nói chuyện với mọi người nữa." Trình Xuân Nha vốn chẳng có hứng thú ở lại tám chuyện với mấy người phụ nữ này, nói xong liền vội vàng rời đi.
Nhìn bóng lưng Trình Xuân Nha khuất dần, mấy người đàn bà kia vẫn chưa chịu dừng lại, vẫn tiếp tục bàn tán chuyện giữa cô và Nguyên Quế Anh không dứt.
Không còn cách nào khác, ở cái thời đại mà giải trí khan hiếm thế này, chỉ cần một chút chuyện để bàn tán thôi cũng đủ khiến người ta hứng thú suốt cả một thời gian dài.
Huống chi là chuyện giữa Trình Xuân Nha và Nguyên Quế Anh, e rằng phải rất lâu nữa mọi người mới hết bàn tán về hai người họ.
Sau đó một thời gian, ngày nào Trình Xuân Nha cũng ra đồng làm việc, lại còn làm rất hăng hái, mỗi ngày đều đạt được công điểm tối đa.
Mọi người nhìn thấy Trình Xuân Nha chăm chỉ như vậy, ánh mắt càng thêm thương cảm.
Đúng là tội nghiệp! Có lẽ là bị Nguyên Quế Anh làm tổn thương quá sâu, nên mới liều mạng làm việc như vậy, muốn mệt đến mức chẳng còn tâm trí mà nghĩ ngợi gì nữa.
Còn về việc con trai làm việc quá sức như vậy, cha mẹ Trình ngoài lo lắng ra cũng không có cách nào tốt hơn. Dù sao thì việc con trai chịu dồn hết tâm sức vào công việc, còn hơn là cứ buồn bực mà làm ra chuyện dại dột.
Nửa tháng sau, việc thu hoạch kết thúc.
Ở nhà nghỉ ngơi hai ngày, Trình Xuân Nha liền cùng cha Trình chèo thuyền đ.á.n.h cá ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/4802276/chuong-897.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.