"Có gì mà phải cảm ơn, muốn cảm ơn thì đợi khi nào cô thi đỗ đại học hãy nói." Trình Xuân Nha rót cho Liêu Mỹ Anh một ly nước.
Liêu Mỹ Anh cầm ly nước lên, uống một ngụm rồi nói tiếp: "Nhưng tôi vẫn phải cảm ơn cô. Nếu không nhờ cô nhắc nhở, lần thi đại học này tôi chẳng có chút nắm chắc nào."
"Vậy nên dù không đỗ đại học, tôi vẫn sẽ cảm ơn cô từ tận đáy lòng."
"À đúng rồi," Liêu Mỹ Anh đặt ly nước xuống, nhìn Trình Xuân Nha. "Cô có dự định gì trong tương lai chưa, có định thi đại học không?"
Thật lòng mà nói, Liêu Mỹ Anh không hiểu Trình Xuân Nha chút nào.
Rõ ràng Trình Xuân Nha là đại tiên, vậy mà lại có thể giống như người thường, ở nông thôn chịu khổ mấy năm trời. Nếu không biết thân phận thật của cô ấy, đ.á.n.h c.h.ế.t Liêu Mỹ Anh cũng không tin Trình Xuân Nha không phải là người phàm.
"Ừ," Trình Xuân Nha cũng rót một ly nước cho mình. "Ở thôn Tiểu Khê mấy năm, cũng đến lúc đổi sang một nơi khác."
Thôn Tiểu Khê tuy tốt, nhưng đời này Trình Xuân Nha không định lấy chồng. Mà không định lấy chồng, thì tất nhiên phải sống cuộc đời tự do vui vẻ. Muốn thế thì không thể mãi ở nông thôn, nhất định phải đến thành phố lớn mới có thể thực hiện lý tưởng trong lòng.
"Đồng chí Liêu đến rồi à." Đúng lúc đó, Quách Băng Thúy bế con gái mới mười một tháng tuổi từ ngoài vào.
Quách Băng Thúy và Trình Xuân Diệu kết hôn mấy năm nay, chỉ sinh được một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/4802214/chuong-835.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.