"Không phải vậy, không phải vậy," Trình Điềm Tuyết khóc lóc nói. "Bác sĩ Vương, y tá Tiêu, tại sao hai người lại hợp sức vu khống tôi?"
"Cô nói họ vu khống cô, vậy cô giải thích thế nào về việc cô lẻn vào phòng nghỉ của bác sĩ Vương?" Đây là giọng của viện trưởng. "Y tá Trình, tôi thấy tư tưởng của cô thật sự có vấn đề."
"Trước đây cô không biết xấu hổ chạy đến quân đội quấy rối thiếu tá Mạc thì còn có thể bỏ qua, bây giờ lại càng quá đáng hơn, trực tiếp dùng thủ đoạn đê tiện như vậy để đổ lỗi cho bác sĩ Vương."
"Sao cô lại muốn kết hôn đến vậy, thiếu đàn ông đến vậy sao? Cô coi bệnh viện là nơi nào?"
"Viện trưởng, sao ông lại có thể nói với tôi như vậy?" Trình Điềm Tuyết khóc càng thảm thiết hơn.
Đồng thời, trong lòng cô ta vô cùng lo lắng.
Cô ta đã lên kế hoạch rất tốt, nhưng lại xuất hiện một y tá Tiêu cản trở.
Y tá Tiêu đúng không? Hừ! Cô ta sẽ nhớ.
Đừng nghĩ cô ta không biết, y tá Tiêu cũng thầm thích bác sĩ Vương.
"Cô làm chuyện xấu thì còn sợ người khác nói à?" Viện trưởng lạnh lùng nói. "Y tá Trình, đây là bệnh viện quân đội, không giống với bệnh viện thành phố bình thường. Một người có tư tưởng có vấn đề như cô, bệnh viện không thể giữ lại được, không thì ai biết có phải vì cô mà bệnh viện sẽ vướng phải bê bối gì không."
"Bây giờ cô lập tức đi làm thủ tục thôi việc. Bệnh viện chúng tôi không thể giữ một người như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/4802109/chuong-730.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.