“Ối giời ơi! Lại còn biết ngượng ngùng rồi cơ đấy!” Trình Xuân Nha lại véo má Khang Lạc Văn, “Làm sao đây nhỉ? Mới đến đây thôi mà đã ngượng ngùng thế này, vậy đợi chúng ta kết hôn rồi, anh chẳng phải sẽ ngượng ngùng đến mức không dám ra ngoài gặp người khác sao?”
“Không đời nào!” Khang Lạc Văn ưỡn n.g.ự.c thẳng tắp, “Sau này tôi còn phải làm việc để nuôi vợ con, sao có thể không ra khỏi nhà được chứ?”
“Cô tri thức trẻ Trình, cô cứ yên tâm đi! Tôi là đứa trẻ tốt giữ lời hứa, tuyệt đối sẽ không để cô thất vọng đâu.”
“Ha!”
Trình Xuân Nha bật cười.
Còn bảo mình không phải ngốc cơ chứ? Rõ ràng ngốc đến đáng yêu vô cùng.
“Biết rồi, biết anh là một đứa trẻ tốt giữ lời hứa rồi được chưa!” Trình Xuân Nha nói, “Thôi được rồi, tôi đưa anh về.”
“Không cần đâu, cô tri thức trẻ Trình, tôi tự về được rồi.” Nói là vậy, nhưng Khang Lạc Văn lại sợ hãi nhìn ra phía sau.
“Thôi được rồi, tôi nói đưa anh về là sẽ đưa anh về, chẳng lẽ anh không nghe lời tôi sao?” Trình Xuân Nha nắm lấy tay Khang Lạc Văn, “Đừng nói nhảm nữa, đi thôi!”
May mà lúc đó là buổi tối, bằng không Trình Xuân Nha sẽ không nắm tay Khang Lạc Văn.
Không còn cách nào khác, thời đại này là vậy mà. Ngay cả những cặp vợ chồng bình thường, ra ngoài cũng không dám nắm tay nhau đi, chỉ sợ bị người ta đặt điều.
Khang Lạc Văn nhìn bàn tay trái đang được Trình Xuân Nha nắm, cả trái tim ngọt lịm.
Còn về chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/4801558/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.