“Oan ức, cái gì mà oan ức?” Khang Lạc Quốc nói, “Là thiếu quần áo mặc, hay là thiếu ăn hả? Trong thôn này nhà nào chả thế, con nít nhà ai mà chẳng bắt đầu biết chuyện là đã phải giúp gia đình làm việc.”
“Sao hả? Sao cứ riêng con nhà chúng ta là thấy oan ức chứ?”
“Tôi nói cô Thu Hà, làm người phải có lương tâm, với tình trạng của thằng ba, cô lấy đâu ra cái mặt mũi mà cứ chỗ nào cũng đem nó ra so với con nít chứ?”
“Mà thằng ba ăn của cô, hay uống của cô? Đừng nói cha mẹ tôi thân thể vẫn còn cứng cáp!”
“Ngay cả khi cha mẹ tôi già yếu không làm được nữa, thằng ba còn có tôi và Lạc Thành hai thằng anh nó ở đây, thật sự không đến lượt cô là chị dâu mà ban ơn cho nó một miếng cơm ăn đâu.”
“Anh…” Thu Hà lại bị chồng làm cho tức điên người.
Cô ta thật sự không hiểu nổi, sao lại có người đàn ông như thế. Con cái của mình không thương, chỉ biết thương thằng em ngốc. Cô ta rốt cuộc là số phận gì, mới gả cho cái tên Khang Lạc Quốc này.
“Thôi được rồi, cả hai bớt nói lại đi!” Khang Ngưu mệt mỏi nói, “Mau ăn cơm đi! Không nhanh ăn hết, lát nữa trời sẽ tối đó.”
Trời tối là phải tốn dầu hỏa, nên nhà nào chẳng tranh thủ lúc trời chưa tối, nhanh chóng ăn xong bữa tối.
Khang Lạc Văn buồn bã ăn xong bữa cơm, trong lòng vẫn còn khó chịu.
Suy nghĩ một lúc, hắn quyết định đi tìm cô tri thức trẻ Trình.
“Thằng ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/4801557/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.