“Đúng vậy, đúng vậy.” Ngoài Giang Lê ra, những người khác lập tức hùa theo nói.
Không còn cách nào khác, chồng của Giang Hồng là bí thư công xã, nên dù mọi người thực ra rất không ưa cái nết của Giang Hồng thường ngày, nhưng lại không thể không tâng bốc bà ta.
Tránh để đắc tội bà ta, bị bà ta ghi hận thì không hay chút nào.
Giang Hồng được tâng bốc nên nụ cười trên mặt càng thêm đắc ý: “Đúng rồi, các bà vừa nãy đang nói chuyện gì vậy?”
“Chẳng phải là chuyện ông trời lại không cho dân thường nghèo khổ chúng ta đường sống sao.” Có người kể lại chuyện họ vừa bàn luận một lượt.
“Haizz! Đây thật sự là một chuyện đau đầu,” Giang Hồng thở dài, bà ta lần này không hề giả bộ, “Mong ông trời mau mau đổ mưa đi! Bằng không nếu thật sự xảy ra nạn đói, không biết lại phải c.h.ế.t bao nhiêu người nữa.”
Cuộc sống nhà bà ta đúng là khá giả, nhưng nếu thật sự xảy ra nạn đói, nhà bà ta cũng phải thắt lưng buộc bụng mà sống!
“Đúng rồi, em gái Giang Lê, đây là cháu gái út của em phải không!” Giang Hồng lập tức chuyển ánh mắt sang bà cháu Giang Lê, “Trông đáng yêu quá chừng, nhìn đôi mắt to tròn kia xem, thật là xinh đẹp vô cùng.”
Thật sự kỳ lạ hết sức.
Đôi mắt của đứa cháu gái út nhà Giang Lê lại giống hệt con dâu bà ta.
Mà nhìn kỹ hơn, hình như ngũ quan cũng khá giống con dâu bà ta.
“Cháu gái chị cũng không tệ,” Giang Lê cười nói, “Nhìn khắp lượt xem, không có đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/4801499/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.