“Mẹ bị mấy đứa em trai làm ồn, hết cách nên mới bảo chúng nó đi tìm anh hai nhặt lúa rụng,” Hiếu Tình nhận lấy bát rỗng từ tay cha nói, “Cha, cha có muốn uống nữa không ạ?”
“Cho cha thêm một bát nữa đi!” Nguyên Trác Viễn nói, “Hai đứa nhóc hư đốn đó, tối nay cha sẽ đánh chúng nó.”
Hai đứa con trai nhỏ có lẽ vì Xuân Nha trong lúc mang thai đã ăn uống tốt, nên da dẻ đặc biệt trắng mịn.
Cũng vì sợ da của hai đứa bé bị nắng làm hại mà tróc vảy, nên Nguyên Trác Viễn và Trình Xuân Nha mới không đồng ý cho chúng đi theo xuống đồng nhặt lúa rụng.
“Trác Viễn à! Anh cũng cưng chiều mấy đứa con trong nhà quá rồi!” Có người nghỉ ngơi giải lao trêu chọc Nguyên Trác Viễn, “Hiếu Xương nhà anh đã là thằng nhóc nửa người lớn mười mấy tuổi rồi, nhưng anh và Xuân Nha nhà anh lại không nỡ để con xuống đồng làm việc.”
“Cả Hiếu Tình nhà anh nữa, cô bé chín tuổi xuống đồng cũng có thể kiếm được hai ba công điểm, hai vợ chồng anh cứ cưng chiều con, không nỡ để con xuống đồng làm việc.”
“Ngay cả hai đứa con trai nhỏ của nhà anh cũng vậy, cũng cưng chiều hết mực, chẳng phải chỉ là xuống đồng nhặt lúa rụng thôi sao? Xem anh lo lắng cho chúng nó kìa!”
Đối với việc Nguyên Trác Viễn và Trình Xuân Nha cưng chiều con đến vậy, người trong thôn thật sự không hiểu nổi.
Người ta đều nói con nhà nghèo phải tự lập sớm, con cái nông thôn nào mà chẳng sớm đã giúp gia đình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/4801426/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.