Edit: Tiểu Manh (Mỗi ngày đều đang cố gắng cầu sao nhỏ 🌟)
“Được rồi, đừng đứng ngây người ra đó.”
Vũ Văn Dận kéo tay nhỏ của Hạng Tinh, ra hiệu nàng phục hồi tinh thần lại.
Sau đó nắm tay nàng tiếp tục chậm rãi đi vào khu vực không xác định sâu bên trong rừng rậm.
“...Chỗ này là chỗ nào nha?”
Hạng Tinh nhìn con đường mòn ngoằn ngoèo càng đi trước dài, đám thực vật huỳnh quang càng thêm sáng ngời đường mòn, không khỏi tò mò mà hỏi một chút.
Ai nha, Áp Áp thật đúng là càng ngày càng vô dụng, đều trực tiếp nói không biết.
Vẫn là hỏi Vũ Văn Dận càng chắc chắn một chút.
Áp Áp: 【 Ta... 】
Chỉ thấy Vũ Văn Dận khẽ cong môi.
Yên lặng một chút rồi mở miệng: “Nơi này là Bích Lạc cốc, là nơi một gia tộc lánh đời —— Tiêu gia ẩn cư nhiều năm trước.”
“Ồ...”
Hạng Tinh cái hiểu cái không gật gật đầu.
Tiêu gia, chính là một nhà chủ nhân của Bích Lạc công.
Thảo nào sau khi nàng đi vào nơi này thì nội tức Bích Lạc công sẽ trở nên càng thêm phát triển mạnh mẽ.
Đây là vị trí địa lý thêm sẵn trong truyền thuyết?
Hai người tiếp tục đi vào.
Không biết đi rồi bao lâu, đến khi trước mắt dần dần xuất hiện rất nhiều tòa nhà to lớn hình nấm, giống như là một...thôn xóm nhỏ.
Nhưng mà đổ nát tan hoang, không có người ở, có lẽ là bị bỏ đi rất lâu.
Chỉ có một vài dụng cụ cùng mấy thứ linh tinh sinh hoạt hằng ngày còn nằm ngổn ngang ở trước cửa mỗi nhà.
Hạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nang-vua-mem-vua-ngot/421129/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.