Edit: Tiểu Manh (Mỗi ngày đều đang cố gắng cầu sao nhỏ ?)
Không chờ Vũ Văn Hoằng mở miệng trước, Vũ Văn Dận lại bình tĩnh nở nụ cười.
Vung tay lên đuổi những người không liên quan phía sau lui xuống, thậm chí bao gồm Trang công công.
Thấy cảnh như vậy, Vũ Văn Hoằng rất kinh ngạc.
Hoàng thúc...thế nhưng ngay cả đội ngũ thuộc hạ của hắn ta cũng có thể hô lui!
Khó trách hắn mới vừa rồi bắt được hung thủ nhanh như vậy!
Nghĩ đến đó, Vũ Văn Hoằng có chút ủ rũ.
Thẳng đến giọng nói bình tĩnh không nhanh không chậm truyền đến từ phía trước.
“Hoàng thượng, ngài thật sự cảm thấy mình có thể một mình đảm đương một phía sao?”
Một câu đột ngột như vậy làm Vũ Văn Hoằng đột nhiên giật mình, kinh ngạc ngước mắt.
Chỉ thấy Vũ Văn Dận cười như không cười mà cong môi, hơi nhướng mày, “Nếu ngài cảm thấy ngài có thể độc lập, ngài trực tiếp nói với bổn vương là được, cần gì làm nhiều chuyện rắc rối như vậy?”
Nói xong, hắn hơi nghiêng đầu, dang đôi tay ra, “Hay là, ở trong lòng Hoàng thượng, Hoàng thúc ta là cái loại Nhiếp Chính Vương tàn bạo độc chiếm bá quyền?”
“...”
Vũ Văn Hoằng tạm thời nghẹn lời.
Ở trong lòng mình, hắn đúng thật sự là như vậy.
Nhưng mà suy nghĩ lại, Hoàng thúc hắn...dường như thật sự không làm chuyện gì quá giới hạn với mình.
Ngoại trừ không hiểu sao lại qua lại thân cận với Hạng Trọng.
Không ngờ ngay lúc hắn ta đang im lặng suy nghĩ, Hoàng thúc đối diện chợt cười vài tiếng một cách bất đắc dĩ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nang-vua-mem-vua-ngot/421127/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.