Edit: Tiểu Manh (Mỗi ngày đều đang cố gắng cầu sao nhỏ ?)
"Ngươi có quyền lợi đặt câu hỏi với trẫm?"
Vũ Văn Hoằng không kiên nhẫn mà trợn trắng mắt, quay mặt sang hướng khác, từ chối nhìn nàng.
Dừng một chút. Nói ra kế hoạch của mình.
...
"...Tóm lại, 5 ngày sau là điển lễ phong phi, ngươi làm theo kế hoạch của trẫm, không được có một chút sai lầm nào, cũng không được báo cho bất luận kẻ nào, kể cả mẫu hậu."
Hắn ta nói xong, mắt nhíu lại, khóe miệng hơi cong, "Nếu không trẫm sẽ làm ngươi lập tức nếm thử mùi vị của 'Cực Lạc Đan' nổi tiếng không kém Ngũ Tuyệt Tán, hiểu?"
"..."
Mộ Dung Huyên...không rõ.
Nàng kinh ngạc, hít sâu mấy hơi, có chút lo lắng mà lẩm bẩm, "Cực Lạc Đan là cái gì..."
Giọng nói mới vừa phát ra, chỉ thấy Vũ Văn Hoằng cười nhẹ, lấy ra một thứ giống như là lá cây từ bên hông, đặt bên miệng thổi nhẹ.
Nghe được tiếng còi kia, Mộ Dung Huyên bỗng nhiên cảm giác được một làn sóng nhiệt thổi quét đến, làm nàng trong nháy mắt thấy hoa mắt chóng mặt.
Đồng thời cũng hiểu rõ thứ này rốt cuộc là thứ gì.
Trong lòng thoáng chốc dâng lên một chút tuyệt vọng.
Nhưng mà dường như Vũ Văn Hoằng cũng không có ý định đối phó nàng ngay lập tức.
Hắn ta lại thôi lá cây một tiếng, Mộ Dung Huyên cảm giác được làn sóng nhiệt kia lập tức nhanh chóng biến mất, nàng khôi phục bình thường.
Nhưng hai hàng nước mắt trong suốt lại không kìm được mà rơi xuống, nhỏ giọt ở trên giường hỉ đỏ thẫm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nang-vua-mem-vua-ngot/421121/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.