Edit: Tiểu Manh (Mỗi ngày đều đang cố gắng cầu sao nhỏ ?)
“Khụ, khụ khụ!”
Sau một trận ho khan kịch liệt, Hạng Tinh rốt cuộc lấy lại được ý thức của mình, hít một hơi thật sâu, mở đôi mắt ướt át hoảng hốt ra.
“Tỉnh, tỉnh!”
Mọi người vây quanh cạnh giường thấy thế, không khỏi kêu lên.
“Ừm...”
Hạng Tinh choáng váng mà nhìn một đám người này, có phụ thân cùng tỷ tỷ, có Minh Nguyệt ôm hòm thuốc, cùng với các nha hoàn gã sai vặt phủ Tướng quân.
Vẻ mặt mọi người đều là một bộ kinh hỉ đan chéo.
Tiểu gia hỏa há miệng thở dốc, giống như muốn nói gì đó, lại chợt cảm thấy một hồi mê man nặng nề kéo đến.
Nàng thoáng lắc lư, không nhịn được ngửa người về phía sau.
Nhưng thật ra bỗng chốc rơi vào một cái ôm ấm áp mà mạnh mẽ.
Cánh tay rắn chắc ôm lấy nàng đặc biệt tương tự với cánh tay kéo nàng ra khỏi biên cảnh địa ngục trong lúc hỗn loạn.
Cảm giác an toàn quá mức lập tức che kín nội tâm, tiểu gia hỏa xoay người lại, gắt gao cuộn người lại, tiếp tục hấp thu ấm áp.
Bên tai quanh quẩn là tiếng cười khẽ cực thấp của Vũ Văn Dận: “Tiểu gia hỏa, ngồi dậy, mọi người đều đang nhìn nàng.”
“...Ta không.”
Hạng Tinh đáp lại mơ hồ, lại càng co rụt người lại càng chặt.
Hạng Trọng ở một bên nhìn thấy vậy, không nhịn được chanh chua mà hừ nhẹ.
Ngược lại là cũng không tiến lên ngăn cản.
Chỉ nghĩ một chút đã kêu một đám người đi ra ngoài: “Chúng ta không nên quấy rầy Tinh Nhi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nang-vua-mem-vua-ngot/421105/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.