Edit: Tiểu Manh (Mỗi ngày đều đang cố gắng cầu sao nhỏ ?)
“...Ha.”
Trong lúc nhất thời Địch Nhã không biết nên nói gì cho phải, chỉ có thể xấu hổ mà cười cười, tiếp nhận tiền.
Đang nghĩ ngợi phải dùng lý do gì đuổi cô gái đi, nhưng ngay sau đó, cô gái trước mặt đột nhiên sụt sịt hít hít cái mũi.
“Hắt xì! ——”
Nhìn cô gái kia đáng thương như vậy, vừa phát run, vừa xoa cái mũi nhỏ đỏ bừng của mình, Địch Nhã dừng một chút, đột nhiên không có ý muốn đuổi người.
Chỉ có thể mời cô vào trong nhà: “Bên ngoài lạnh, em vẫn là trước tiên tiến vào uống một ngụm trà đi!”
“Cảm ơn a.”
Hạng Tinh ngượng ngùng mà gãi gãi đầu, nhẹ nhàng bước vào.
Trong lòng lại bởi vì “Quỷ kế” thực hiện được, mà mừng rỡ nở từng đóa hoa nhỏ.
Áp Áp nhìn thấy không khỏi đỡ trán thở dài: 【 A Tinh cô thay đổi, càng ngày càng không giống khăn quàng đỏ! 】
【 Là mưu lược nha ~】
Trong lòng Hạng Tinh yên lặng làm mặt quỷ, trực tiếp làm lơ không để ý đến nó.
Ngược lại thật cẩn thận mà đánh giá căn nhà này.
Ngôi nhà này được xây dựng theo phong cách truyền thống của tộc Nhĩ Mã, tràn ngập tình cảm dân tộc.
Không lớn, nhưng sạch sẽ tinh tế, có vẻ vô cùng ấm áp.
Nhìn nhìn, Hạng Tinh đột nhiên nhìn thấy một món đồ quen mắt, đang treo ở một bên trên tường phòng khách.
Đó là một kiện áo khoác ngụy trang cũ nát, đã có chút biến thành màu đen.
Tuy rằng đã không có bản tên cài áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nang-vua-mem-vua-ngot/421070/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.