Edit: Tiểu Manh (Mỗi ngày đều đang cố gắng cầu sao nhỏ ?)
“...Phôi Đản?”
Thấy Lục Thiệu Khiêm giật mình ngẩn người, Hạng Tinh không khỏi nghi hoặc mà nhíu mày, nhìn anh.
Tiếp theo, theo ánh mắt của anh nhìn qua.
Thế nhưng cũng là cả kinh.
Nam nhân trẻ tuổi phía sau cô chủ nhỏ, lớn lên giống như Bạch Húc!
Mà nhìn biểu tình của Lục Thiệu Khiêm như vậy, Hạng Tinh đột nhiên ý thức lại.
Có lẽ là nên nói...anh ta chính là Bạch Húc trong truyền thuyết?!
Hai người khác thường, tự nhiên cũng khiến cho cô chủ nhỏ chú ý.
Cô ấy có chút nghi hoặc, ánh mắt cô ấy quanh quẩn giữa hán tử nhà mình, và nam nhân đẹp trai tự phụ* kia vài cái.
[* Căng quý (矜贵): tự phụ/ kiêu ngạo/ tự cao tự đại/ cao quý.]
Lại đột nhiên nhớ đến gì đó, cẩn thận mà nhìn về phía Lục Thiệu Khiêm vài lần.
Cái nhìn này lại có chút khó lường, cô ấy hoảng loạn một chút, nhanh chóng luống cuống tay chân mà thu dọn gian hàng nhỏ, ném hàng hóa lên trên xe đẩy nhỏ của cô ấy.
“...Ca nhi*, không phải anh nói đói bụng sao, chúng ta về nhà ăn cơm đi!”
[* Ca nhi (哥儿): anh.]
Cô chủ nhỏ kéo nam nhân còn chưa kịp phản ứng lại, đẩy xe con, trong cái nhìn chằm chằm của mọi người mà vội vàng chạy đi...
“Ai? Cô chủ, chị còn chưa lấy tiền a...”
Hạng Tinh ôm một sọt nhỏ bùa bình an, vẻ mặt mộng bức mà kêu.
Cô muốn đuổi theo để trả tiền, nhưng nam nhân bên cạnh hình như cũng không có ý định di chuyển.
Chỉ híp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nang-vua-mem-vua-ngot/421069/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.