Edit: Tiểu Manh (Mỗi ngày đều đang cố gắng cầu sao nhỏ ?)
Lục Thiệu Khiêm giả vờ nhíu mày suy tư, nhéo cằm.
Bộ dáng kia, Hạng Tinh nhìn đến trong lòng không khỏi khẩn trương một hồi, tay nhỏ theo bản năng mà nắm lấy cổ tay của anh.
“Thiếu cái gì sao?”
Cô cắn cánh môi phấn nộn như thạch trái cây, thật cẩn thận hỏi.
Chỉ thấy nam nhân chớp chớp đôi mắt đen.
Chợt cong đôi môi mỏng, ngồi xổm xuống, dời một chậu mầm hoa nhỏ.
Sau một lúc quan sát đo đạc trên đất trống một chút, đặt mầm hoa nhỏ trên vị trí nào đó.
Sau đó, chậm rãi tiến vào trạng thái tuần hoàn như vậy.
Hạng Tinh ngơ ngác mà đứng nhìn ở một bên.
Chỉ thấy, dưới sự thiết kế và bày biện tỉ mỉ của nam nhân, gương mặt tươi cười buồn cười mà cô xếp trước đó, lại dần dần trở nên phong phú lên.
Chẳng những càng thêm tinh tế, một bên lại còn dần dần nhiều thêm một khuôn mặt.
...
Đợi Lục Thiệu Khiêm xếp xong, một mảnh vườn hoa gần như biến thành bộ dáng một bức tranh.
Trong bức tranh là hai sườn mặt, là một vị nam nhân, đang thâm tình hôn trán cô gái.
Hạng Tinh nhìn đến vẻ mặt kinh diễm.
Oa wow.
Thiệu Khiêm thật là lợi hại!
Chẳng lẽ anh học qua vẽ tranh sao...
Cô gái đang não bổ loạn xạ kỹ năng của Lục Thiệu Khiêm, lại chợt thấy một trận ấm áp từ phía sau dần dần ôm trọn đến.
“Đồ ngốc, nơi này núi cao sông dài, không có anh che chở em làm sao được?”
Anh nhẹ nhàng ôm chặt cô, đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nang-vua-mem-vua-ngot/421058/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.