Edit: Tiểu Manh (Mỗi ngày đều đang cố gắng cầu sao nhỏ ?)
Chỗ còn lại, đều nhập gia tuỳ tục, xây dựng các loại cảnh quan rừng rậm sơn thủy.
Hạng Tinh xem qua bản quy hoạch, đã vô cùng chờ mong bộ dáng nơi này sau khi xây xong.
Cho nên, cô cũng phải nỗ lực ~
Thu hồi tâm tư, cô gái cười hì hì đuổi kịp đội ngũ vận chuyển mầm hoa nhỏ, đi vào vị trí “Tinh Xán Viên*” Lục Thiệu Khiêm chia cho cô.
[* 星璨园 Tinh Xán Viên, tinh 星: ngôi sao, xán 璨: rực rỡ, sáng chói, viên园: vườn => Vườn Sao Sáng Chói. Tên của nữ chính là Tinh đó (๑˘︶˘๑).]
“Được rồi được rồi, nơi này tôi tự mình tới.”
Sau khi nhóm công nhân dỡ mầm hoa nhỏ xuống, cô liền điên cuồng vung tay nhỏ, xua mọi người chạy sang một bên.
Sau đó lấy ra một cái ghế xếp nhỏ, vui vẻ mà ngồi giữa một loạt mầm hoa nhỏ, nhéo cằm nhỏ tinh xảo, nghiêm túc mà nhìn chằm chằm nhóm mầm hoa nhỏ.
Trầm tư suy nghĩ.
Ừm, nên xếp thành hình dạng gì thì đẹp nhỉ...
Cô nhớ tới quyển sách văn chương nào đó tên là 《 chim nhạn 》, đáy mắt ướt mềm đột nhiên sáng trong.
Ngay sau đó đứng dậy, kéo từng chậu mầm hoa nhỏ ra, nghiêm túc bày biện trên bãi đất trống ở trước mặt.
Một hồi xếp thành một chữ, một hồi xếp thành chữ nhân, một hồi xếp thành chữ đại...
Xếp đặt nửa ngày, lại bẹp bẹp cái miệng nhỏ nhắn, phiền muộn buồn bực mà ngồi dưới đất.
Quá đơn điệu.
Không đẹp một chút nào.
Hạng Tinh buông chậu hoa, buồn rầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nang-vua-mem-vua-ngot/421057/chuong-29.html