Edit: Tiểu Manh (Mỗi ngày đều đang cố gắng cầu sao nhỏ ?)
Cửa phòng khép hờ khẽ mở, đầu nhỏ tròn tròn lại lần nữa thò ra.
Hạng Tinh có chút thẹn thùng cắn cánh môi dưới, hai má phiếm hai đóa hoa phấn hồng.
“Ừm...Xin lỗi, con hơi đói.”
Cô gái dừng lại một chút, có chút ngượng ngùng rũ mắt xuống, mở miệng thỉnh cầu, “Xin hỏi, có thể hay không...”
“...Được.”
Chu bá trong nháy mắt hiểu rõ, cười gật đầu, “Ngài chờ một lát.”
Dứt lời, xuống lầu, đi vào phòng bếp.
Nam nhân dưới lầu hơi nheo mắt, lẳng lặng nhìn đôi mắt ướt mềm kia đang gắt gao nhìn chằm chằm bóng dáng Chu bá.
Khóe miệng không nhịn được cong một cái.
Đây là đói thành cái gì a.
Nhưng mà, muốn ăn, cô cũng rất thành thật nói trực tiếp.
Rất nhanh, Chu bá mang đến một miếng bánh mousse đào và một ly sữa bò nóng.
“Hạng tiểu thư, sắc trời đã tối, vì để ngài có giấc ngủ ổn định, đồ uống tôi chuẩn bị cho ngài là sữa bò nóng.”
Ông đưa khay cho Hạng Tinh, đôi mắt hiền từ mỉm cười, “Chúc ngài có giấc mơ đẹp.”
“Cảm ơn Chu bá.”
Hạng Tinh đối với lão bá bá ôn nhu dễ thân này có cảm giác vô cùng thân thiết, không khỏi cười ngọt ngào với ông.
Sau đó, mở to đôi mắt sáng như sao, nhìn chằm chằm miếng bánh mousse đào hấp dẫn kia, thật cẩn thận lui vào trong phòng, đóng cửa lại.
Lục Thiệu Khiêm thu hết một màn này vào đáy mắt.
Ánh mắt lại lần nữa lộ ra một chút tìm tòi nghiên cứu.
Đến cùng là biến cố như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nang-vua-mem-vua-ngot/274076/chuong-6.html