Edit: Tiểu Manh (Mỗi ngày đều đang cố gắng cầu sao nhỏ ?)
Hạng Tinh thoải mái dễ chịu tắm nước ấm.
Cô thay áo quần Chu bá đưa tới, nói là đồ cũ của Lục Thiệu Khiêm, cô gái nhỏ nhẹ nhàng bước đến trước gương soi toàn thân trong phòng ngủ.
Nghiêng đầu, đưa tay ra trước gương.
“Áp Áp, mi xem.”
Cô nắm chặt tay áo áo sơmi vừa dài vừa rộng thùng thình, ở trước gương khoa tay múa chân đánh quyền, “Giống như diễn tuồng.”
Đúng lúc, một trận gió lạnh từ ngoài cửa sổ thổi vào.
Chóp mũi cô gái hơi ngứa, nhịn không được hắt xì nho nhỏ.
【 Cô vẫn nên đi nghỉ ngơi đi, còn diễn tuồng làm gì... 】
Áp Áp như mẹ già tận tình khuyên bảo.
Trong gương cô gái nhỏ lại chu cái miệng nhỏ, có chút buồn bực mà xoa xoa cái bụng nhỏ xẹp lép.
Nhẹ giọng hừ hừ: “Ta đói đến mức không ngủ được.”
Đúng vậy, lúc mới đến đây, phải chạy trốn, còn lặn lội đường dài.
Căn bản là không rảnh lo ăn ngon.
Hơn nữa...trong túi cũng không có tiền để ăn ngon.
Hạng Tinh cảm thấy bản thân căn bản đến đây không phải để hưởng phúc.
Cũng may, đại sứ hưởng phúc thu nhận cô.
Nhưng vừa rồi anh cũng nói, sáng mai sẽ tiễn cô đi...
Nghĩ đến này, cô gái xoay người, yên lặng bước đến giường lớn mềm mại, nằm xuống thành hình chữ đại (大).
Vẻ mặt buồn rầu, “Áp Áp, mi nói ta nên làm gì để ở lại đây, mà không bị tiễn đi?”
【 A... 】
Áp Áp tự hỏi một chút.
Linh quang chợt lóe, 【 Có rồi, cô đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nang-vua-mem-vua-ngot/274075/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.