Sau khi tiết học bắt đầu cũng không ai đến làm phiền đến Lạc Tuyết nữa.
Nghỉ giữa giờ cũng chả ai đến tìm cô gây sự, cũng coi như trôi qua vui vẻ.
Ở một nơi khác, mấy đám nữ sinh đứng khúm núm lại một chỗ.
"Tao bảo tụi mấy làm gì cũng phải có chừng mực kia mà?"
Một nữ sinh lên tiếng.
"Tụi em cũng có làm gì quá đâu, chỉ là bửa đó có người nói nó nói xấu bọn mình, nên tụi em mới rủ nhau tạt nước nó thôi..."
"Ai biết..."
"Ai biết cái gì!"
"Ai biết nó hôm đó sức chịu đựng yếu như vậy, mới có tý đó đã làm lớn chuyện..."
"Tụi bây tính làm tao tức chết phải không, tao đã bảo thời gian này tao cần một danh tiếng tốt, cấm tụi bây làm gì quá mức sao tụi bây không nghe hả!"
"Tụi em xin lỗi..."
"Ba tao đang trong thời gian tranh cử, tụi bây cũng biết mà, bộ muốn tao mất mặt hay gì hả!"
"Tao không cần biết tụi bây làm gì, bất cứ giá nào cũng phải làm con nhỏ đó im miệng lại cho tao!"
"Dạ..."
"Biết làm gì chưa!"
"Dạ dạ tụi em biết rồi..."
Bốn giờ ba mươi tan học, Lạc Tuyết theo đường cũ về đến nhà.
Căn chung cư cũ, mỗi căn chỉ hơn năm mét vuông, xung quanh cũng có các hộ gia đình khác.
Thời điểm bây giờ mọi người đã tan làm về, có người giặt đồ nấu cơm.
Nơi này hầu như là những người không có đủ điều kiện để thêu chỗ nào to
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-moi-dien-xuat/2982983/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.