Thời gian trôi qua cũng nhàn, chính là không gì ngoài việc học.
Thỉnh thoảng lại thấy các nữ sinh lại tụ tập với nhau, nói này nói kia chủ yếu vẫn là tặng quà cho thầy chủ nhiệm mới tới.
Ngày nào trên bàn của thầy không phải nước uống bình thường thì cũng là trà sữa, không phải bánh ngọt thì cũng là đồ ăn sáng.
Trong văn phòng giáo viên lúc nào cũng có người hay chọc thầy, bảo là rất ganh tỵ vì thầy được nhiều học sinh nữ yêu thích đến vậy, tới cái bàn làm việc cũng biến thành bàn để trưng bày thức ăn.
Nhưng thái độ của thầy vẫn y như biểu hiện trên mặt vậy, một mặt lạnh lùng.
Tính tới ngày hôm nay, chắc đã được một tuần kể từ khi chuyện nhảy lầu xảy ra, Lạc Tuyết vẫn như thường lệ theo đường cũ mà về nhà.
Đường cô đi thường xuyên phải băng qua một con hẻm nhỏ vắng, bên cạnh thường là tiệm cafe hoặc trà sữa, gần trường học rất tiện để kinh doanh.
Hôm nay lướt qua cô đã thấy một số người quen thuộc trong một quán cafe rồi. Chỉ là cũng không để ý nhiều.
Đi vào con hẻm chưa được bao lâu, đã bị một đám người chặn đường, cả trước lẫn sau.
Lạc Tuyết nhìn mấy người đàn ông ăn mặc du côn, trên mình toàn hình xăm, đột nhiên nhớ ra.
Cũng lâu rồi đám nhóc kia không bày trò, cũng không đến tìm cô.
Vừa nghĩ xong, nhắc tào tháo, tào tháo liền đến.
Mấy đám nữ sinh đi ra từ trong góc tối, vẻ mặt nghênh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-moi-dien-xuat/2982981/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.