Hôm nay là một ngày thích hợp để bắt đầu lên kế hoạch trước khi làm việc.
Lạc Tuyết đeo cặp sách trên lưng có vẻ nặng hơn mọi ngày, hệ thống đã lâu không xuất hiện bây giờ lại lên tiếng.
[Ký chủ, sao cô có được thứ đó? Ở thế giới này pháp luật không cho phép lưu trữ vũ khí trái phép mà]
"Yên tâm, không chết được, chỉ là một lượng chất nhỏ, chỉ có thể làm đổ một cái cây to thôi"
Hệ thống trầm mặt, nó không hiểu, tại sao ký chủ thường ngày tỏ ra ngoan ngoãn trước mặt các giáo viên và người lớn, hôm nay đột nhiên đem bom vào trường học.
Đúng rồi, không nhầm đâu, thứ trong cặp kia chính là một quả bom hẹn giờ. Không biết ai đã chọc phải ổ kiến lửa này mà hôm nay Lạc Tuyết lại chơi lớn như vậy.
Thật sự muốn nổ luôn cái trường này sao?
Tiết thứ ba là tiết thể dục, hơn nửa học sinh trong lớp đã thay đồ xong và ra ngoài rồi, chỉ còn mỗi bạn nữ lớp trưởng là còn ở lại. Chân của cậu ta từ lúc sáng đã bị bong gân, chỉ mới xử lý sơ qua còn chưa có bôi thuốc.
Nhìn mọi người đi gần hết, lớp trưởng bối rối nhìn tập tài liệu để trên bàn, khó khăn nhìn xuống dưới chân.
Lúc này Lạc Tuyết định đi thì lớp trưởng nhìn sang, ánh mắt sáng lên như thấy vị cứu tinh, vội vàng lên tiếng.
"Bạn học Dịch Mẫn, bạn giúp mình đưa cái này lên cho lão sư Trịnh được không?"
"Xin lỗi, chân mình không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-moi-dien-xuat/2982922/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.