"Đúng lúc tôi cũng không muốn sống nữa, nếu vậy hai chúng ta chết chung ở đây, cậu cũng không cần phải tính kế tôi nữa!"
Nói xong, biểu cảm Lạc Tuyết điên cuồng lao lên muốn nắm lấy vai Lưu Sở Ninh.
"Làm gì vậy, bỏ tôi ra, thả ra! Cứu tôi, ở đây có người điên muốn giết tôi!!!"
"Vô ích thôi, cậu có la nữa thì họ cũng không kịp đến cứu cậu"
Sau đó Lạc Tuyết giơ ra một cái điều khiển nhỏ bằng lòng bàn tay, ấn nút một cái.
*đùng*
"Aaaaaaaaaa!!!!!"
"Thả ra, thả tôi ra, ai đó cứu tôi với!!!"
Bây giờ, Lưu Sở Ninh mới cảm thấy sợ hãi cái chết, lúc nãy cô ta còn cho là Dịch Mẫn đang đùa, không ngờ lại có bom thật.
Con điên đó muốn cô ta chết chung với nó!
Lưu Sở Ninh cố vùng vẫy nhưng không được, sức lực của Lạc Tuyết quá lớn, như muốn bóp nát cô ta thành hai nửa.
"BUÔNG TÔI RA, CÓ CHẾT THÌ ĐI MÀ CHẾT MỘT MÌNH ĐI ĐỒ CHẾT TIỆT, THẢ RA MAU! AAAAAA CỨU TÔI VỚI, Ở ĐÂY CÓ NGƯỜI, CỨU TÔI!!!" Cô ta bắt đầu gào thét trong tuyệt vọng, mong muốn có người cứu mình ngay bây giờ.
"KHÔNG ĐƯỢC, TÔI KHÔNG THỂ CHẾT, KHÔNG THỂ CHẾT, MAU BUÔNG RA! DỊCH MẪN À, TÔI XIN LỖI, XIN LỖI CẬU, CHÚNG TA LÀ BẠN MÀ ĐÚNG KHÔNG! CẬU KHÔNG THỂ HẠI TÔI!!!"
"XIN LỖI ,XIN LỖI ĐƯỢC CHƯA! TÔI ĐÃ XIN LỖI CẬU RỒI MAU CHO TÔI ĐI!!!"
Cô ta bắt đầu hồ ngôn loạn ngữ.
"La lớn cũng vô ích, lúc trước tôi không hại cậu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-moi-dien-xuat/2982920/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.