Sau một đêm quấn quít mặn nồng bên nhau, Hoàng Châu Sa đã ngủ say cùng Thanh Tuệ Hi đến sáng hôm sau.
Vừa sáng sớm, cảm nhận được động tĩnh của người bên cạnh mình, Hoàng Châu Sa liền mở mắt nhìn sang.
"Tuệ Hi, sao hôm nay chàng dậy sớm như thế?"
Nam tử tóc trắng xoay người sang nhìn cô ta, vẻ mặt có vài phần mệt mỏi, đôi mắt xinh đẹp sưng đỏ lên không rõ nguyên nhân.
Trong phút chốc, Hoàng Châu Sa đột nhiên có cảm giác rằng Thanh Tuệ Hi dường như rất hận mình.
Không phải là kiểu hận đến chết, mà là vừa hận vừa khinh thường, tựa như Hoàng Châu Sa chính là kẻ nhơ nhuốc mà Thanh Tuệ Hi đã vô tình va vào.
Nhưng cảm giác ấy chỉ đến khoảng mấy giây rồi mất đi, Thanh Tuệ Hi trở lại là một nam tử dịu dàng bình thường.
Hắn mỉm cười hỏi: "Hôm qua nàng nói chuyện Nữ Đế đã chết vì bệnh là sự thật sao?"
Nghĩ rằng Thanh Tuệ Hi đang vui như mình, Hoàng Châu Sa cũng vui không kém, hai mắt cô ta cong cong.
"Đúng vậy." Hoàng Châu Sa kéo Thanh Tuệ Hi vào lòng mình, giọng điệu mang ý hả hê cùng thỏa mãn, "Nàng ta đã chết thì ta sẽ lên làm tân Nữ Đế, và chàng sẽ là hoàng quý phi của ta."
Hoàng quý phi cái gì chứ, rốt cuộc thì hắn cũng chỉ là dụng cụ cho Hoàng Châu Sa thỏa mãn dục vọng của mình.
Một đóa hoa sen bị vấy bẩn, càng ngày sẽ trở nên dơ bẩn hơn, cuối cùng thì chết trong đống bùn bẩn thỉu.
Cái gì mà đóa sen không nhiễm bụi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-khong-tam-thuong/1023635/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.