Bước chân của Trác Kim đột nhiên dừng lại, ông ta lùi lại phía sau, tay cầm kiếm hướng về phía Vân Yến.
"Cương thi, tốt nhất là ngươi đừng ỷ mình có chút tu vi mà kiêu ngạo như vậy." Trác Kim hừ lạnh, ông ta đã nhân nhượng cô như vậy rồi mà cô lại không biết điều.
"Ngươi thích nói sao cũng được, nhưng cái gương đó nhất định ta phải lấy dù có phải... giết cả tông môn." Vân Yến nhàn nhạt nói.
"Ngươi! Chỉ là một con cương thi thôi mà cũng thật kiêu ngạo." Trác Kim tức giận, rút một lá bùa sau lưng ra ném vào người cô.
Vân Yến lắc lắc tấm bùa trong tay mình, cũng khá được nhưng tiếc quá, không ảnh hưởng gì nhiều đến cô.
Trác Kim mồm mở to, cái quỷ gì vậy, lá bùa đó từng khiến cho cương thi vương phải đau đớn đến nỗi cầu xin tha.
Nguyên liệu làm ra lá bùa này còn có cả máu rồng và cả máu của sư phụ ông trong đấy.
"Cương thi, ngươi dám bỏ cây kiếm xuống rồi chiến cùng ta không?"
"Thế ông dám bỏ kiếm xuống không mà nói?"
"Dám!"
"Tiếc quá, bổn cương thi không thích."
"..." Ta phi.
Vân Yến đứng im như tượng nhìn Trác Kim, ông ta cũng đứng yên như tượng nhìn cô.
"Đánh không?" Vân Yến.
"Đánh." Trác Kim nắm chặt kiếm.
Như cơn gió, Vân Yến lướt đến chỗ của Trác Kim sau đó hai người 'nhẹ nhàng' đánh nhau, tạo ra uy chấn khủng khiếp.
Vân Yến chặn đi đường kiếm của ông, chân đạp mạnh vào bụng ông. Trác Kim phun ra một bụng máu, bụng đau nhức dữ dội.
Mọi đường kiếm của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-khong-tam-thuong/1023407/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.