[Buổi tối mua bánh kem tới cho anh, bạn trai tốt.]
Diêm Túc chăm chú đọc đi đọc lại lời của Khuynh Diễm, sau đó liền lẩm bẩm mắng nhỏ: "Ai là bạn trai cô? Không biết xấu hổ."
Trợ lý ngồi sát bên cạnh: "..." Trước khi tỏ ra ngạo kiều, ngài nên kiểm soát cơ miệng mình trước đi Diêm tổng.
Mọi người trong phòng họp đều nhìn thấy ngài vừa mỉm cười đấy!
Mặc dù nụ cười của Diêm Túc rất nhạt, chỉ lướt qua rồi lập tức biến mất, nhưng vẫn dọa cho nhân viên đang thuyết trình tim đập chân run.
Có phải hắn nói sai thứ gì, nên Diêm tổng mới cười mỉa hắn không?
Lát nữa hắn sẽ bị đuổi việc cuốn gói khỏi tập đoàn luôn sao?
Nhân viên thuyết trình vì quá sợ hãi, nên càng nói càng loạn, lắp ba lắp bắp không thể nghe rõ.
Sau khi kết thúc báo cáo, hắn liền nhắm mắt cam chịu, chuẩn bị tiếp nhận mọi hình phạt giáng xuống.
Nhưng Diêm Túc chỉ điềm tĩnh nhắc nhở: "Lần sau cố gắng nói trôi chảy hơn. Ý tưởng khá tốt, về chỗ đi."
Nhân viên vừa thuyết trình: "..."
Toàn thể nhân viên trong phòng họp: "..."
Hôm nay Diêm Vương đại nhân chẳng những không trách mắng, mà còn biết động viên cấp dưới?!
Chuyện gì đang xảy ra?
Mặt trời chân lý chói qua tim?!
Trợ lý ở đằng sau nhìn thấu hồng trần biểu thị, không phải mặt trời chân lý, mà là mặt trời chân ái chói qua tim.
Người có tình yêu thì nhìn đâu cũng thấy bong bóng màu hồng phấn.
Quả nhiên, giúp Diêm tổng thoát kiếp cẩu độc thân là quyết định đúng đắn nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ki-chu-nha-ta-benh-khong-nhe/1158838/chuong-470.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.