[Nữ Đế, hồi 36, cảnh 30, lần quay thứ bốn mươi tám.]
"Diễn!"
"Tiểu mỹ nhân sao thất thần vậy? Bị dung mạo anh tuấn của bổn thừa tướng câu mất hồn phách à? Ta nhìn trúng ngươi rồi. Đời này, ngươi chạy không thoát đâu!"
Khuynh Diễm lặp lại lời thoại đã gần năm mươi lần, nhiều đến mức cô thuộc rành mạch không sai nửa chữ.
Đồng tử cô tĩnh lặng như đầm sâu không đáy, nhưng cái nhếch môi lại đầy rực rỡ lóa mắt. Biểu cảm đối lập mang theo khí thế trấn áp của bậc bề trên, khiến bất kỳ ai nhìn vào cũng nặng nề muốn khuất phục.
Hà Điềm Điềm dù cố gắng đến đâu, cũng không đủ khả năng chống lại loại khí tràng này.
Mỗi lần nghe giọng Khuynh Diễm, cô ta đều vô thức liên tưởng tới kẻ gọi điện tống tiền mình.
Một kẻ khiến cô ta vừa căm hận vừa sợ hãi!
Một kẻ mà cô ta cực kỳ muốn giết chết nhưng lại lực bất tòng tâm!
Bàn tay Hà Điềm Điềm phát run, hàm răng cắn chặt nghiến ra lời thoại, biểu cảm cứng ngắc như một cỗ máy: "Thừa... thừa tướng, ta là phi tử trong cung... Có kẻ đưa ta vào phủ, muốn... giá họa cho ta và thừa tướng. Ta..."
"Cắt!" Đạo diễn Trần cầm loa truyền đến, trong giọng nói đã đầy mệt mỏi: "Mọi người nghỉ ngơi, mười lăm phút sau quay lại."
Nhân viên đoàn phim không giấu được chán nản, mà những nữ minh tinh thì vô cùng hả hê.
Họ bị Hà Điềm Điềm đoạt mất vai chính, giờ thấy cô ta liên tục diễn hỏng, tất nhiên họ cực kỳ mát lòng mát dạ.
Chỉ một phân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ki-chu-nha-ta-benh-khong-nhe/1158837/chuong-469.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.