Sau khi Tưởng Thành rời đi, Khuynh Diễm vừa quay lưng lại thì liền thấy Miên Tửu đang đứng phía sau cửa sổ nhìn cô. 
Hắn nhìn chằm chằm không chớp mắt, cũng không biết là đã bắt đầu nhìn từ khi nào. 
Khuynh Diễm: "..." Ánh mắt đó sao cứ như sắp ăn vạ ta vậy?! 
Trực giác của Khuynh Diễm không sai, cô vừa đi vào nhà, Miên Tửu liền không nhanh không chậm lên tiếng: "Hắn là con người." 
"Hắn nào?" 
"Người lúc nãy nói chuyện với em." 
Khuynh Diễm à một tiếng, thì ra hắn nói Tưởng Thành. 
Nhưng cô vẫn không hiểu: "Là con người thì thế nào?" 
"Con người đều không tốt." Miên Tửu có thành kiến rất sâu, tiếp tục nói: "Mà hắn còn là con người đào thoát khỏi sự khống chế của AI, sẽ càng nguy hiểm hơn." 
Khuynh Diễm: "..." Mi biết không, Tiểu Hỉ của mi cũng là con người đào thoát khỏi AI đó! 
"Hắn là con người, hắn sẽ làm hại em." Miên Tửu cực kỳ cố chấp về vấn đề này. 
Khuynh Diễm có mức độ ưu tiên rất rõ ràng, cô sẽ không vì những chuyện và những người không quan trọng mà phát sinh mâu thuẫn với Tịch Dạ. 
Trong phạm vi những vấn đề nhỏ nhặt, tiểu ăn vạ luôn đúng. 
Còn những vấn đề không nhỏ nhặt? 
Đương nhiên là cô luôn đúng! 
"Tôi không quen biết hắn." Khuynh Diễm một câu phủi sạch quan hệ. 
Nghe cô nói như vậy, Miên Tửu mới chịu dừng lại không náo nữa. 
Nhưng còn chưa yên bình được mấy ngày, thì Tưởng Thành lại gửi thư đến. 
Khuynh Diễm nói không quen biết, thì chính là hoàn toàn không đi nhận thư, cũng không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ki-chu-nha-ta-benh-khong-nhe/1158618/chuong-299.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.