Thủ lĩnh của một đám người máy đầu gấu giang hồ, lại là một cái máy hút bụi mini. 
Đúng là chuyện dù có nằm mơ cũng không thể tưởng tượng được. 
Nhưng chuyện không thể tưởng tượng cũng không chỉ dừng lại ở đó. 
Sau một hồi hàn huyên giao lưu, Khuynh Diễm đã hiểu ra tại sao cô lại thấy đám người máy bặm trợn này quen thuộc như vậy. 
Cách nói chuyện và xử sự y hệt trại tâm thần, chính xác là đám người đánh mãi không chết ở không gian địa ngục! 
Nói vậy lão đại của bọn chúng, chẳng lẽ là... 
"Kỷ Ôn?" Khuynh Diễm nghi hoặc thốt lên. 
Rè... 
Máy hút bụi bên kia phát ra một tiếng động lạ, sau đó hoàn toàn im bặt. 
Toàn bộ đám AI thần kinh ở đây cũng im theo. 
"Con gái ngươi sao lại dám kêu tên lão đại? Đây là bí mật của tổ chức, dù nó có là đứa con do chính ngươi đẻ ra thì ngươi cũng không được phép tiết lộ cho nó!" Người máy đầu nồi cơm điện quở trách người máy mũ lưỡi trai. 
"Lão đại, xử tử đồ phản bội này đi!" Người máy mọc sừng hùa theo. 
Người máy mũ lưỡi trai sắp bị đưa lên giàn hỏa thiêu, mếu máo khóc thét: "Không có mà! Tôi không có tiết lộ đâu! Lão đại, tôi nguyện dùng tấm thân trinh trắng này hiến dâng cho cậu, để chứng tỏ tấm lòng trung thành của tôi!" 
Người máy đầu đội nồi cơm điện tát ngang một phát: "Đến con ngươi cũng đã đẻ luôn rồi, còn trinh trắng cái mẹ gì? Nếu lão đại có nhu cầu, thì để ta đến!" 
"Im lặng!" Máy hút bụi uy nghiêm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ki-chu-nha-ta-benh-khong-nhe/1158612/chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.