Người máy sắt thép đầu đội chiếc mũ lưỡi trai, đang vội vã bước đi trên đường lớn.
Hắn cố tình chen vào giữa đám đông, cứ đi được một đoạn lại ngoảnh đầu nhìn về phía sau, như đang muốn cắt đuôi ai đó.
Hắn không ngừng rẽ vào các con hẻm ngoằn ngoèo, cuối cùng dừng lại ở một nơi vắng vẻ.
Lúc này hắn mới móc ra dao găm, hét to vào khoảng không trước mặt: "Là kẻ nào đang đi theo ta?"
Lạch cạch...
Phía đối diện vang lên tiếng động, người máy mũ lưỡi trai căng thẳng siết chặt dao.
Tiếng "lạch cạch" vang lên khoảng hai giây, từ trong góc tối có một vật thể chậm chạp xuất hiện.
Người máy mũ lưỡi trai híp mắt cảnh giác, cuối cùng biểu cảm cảnh giác biến thành ngạc nhiên pha chút hoang mang, thứ đi theo hắn... là một người máy mô hình?!
Đây chẳng phải là thứ vô hại nhất ở thế giới này sao?
Nó đi theo hắn làm gì? Bị lạc đường hả?
Không đợi người máy mũ lưỡi trai mở miệng hỏi, thì vật thể "không có tính công kích" kia đã nhảy lên thùng sắt, nâng chiều cao mình ngang bằng chiếc mũ lưỡi trai của hắn, khiến hắn phải ngẩng đầu lên mà nhìn.
Khuynh Diễm chống tay lên cành cây. Dù ta nhỏ bé, nhưng các ngươi vẫn phải ngước nhìn ta!
Thời thời khắc khắc đều không được quên làm màu!
Làm màu xong, cô phất phất nhánh cây trên tay, nói: "Dẫn ta đi gặp lão đại ngươi."
Người máy mũ lưỡi trai rè rè load tín hiệu, load mãi mà vẫn không load được ý nghĩa câu nói của đồ chơi lắp ráp trước mặt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ki-chu-nha-ta-benh-khong-nhe/1158611/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.