Toàn bộ hai mươi người máy to lớn phía dưới đều bị Khuynh Diễm đánh lén... không phải, là bị Khuynh Diễm chân nhân bất lộ tướng ném nước đá đến hỏng hóc.
Như một dàn đồng ca mùa hạ cùng nhau "xèn xẹt" chập mạch, nối đuôi nhau "rầm rầm" ngã xuống.
Từ đầu đến cuối, không một người máy nào có thể quét ra vị trí ẩn náu của Khuynh Diễm.
Cũng không phải vì cô trốn quá lợi hại, mà là vì Hắc Khuyển hack chức năng dò tìm của chúng, khiến chúng không thể tìm thấy cô.
Tại sao Hắc Khuyển lại đột nhiên tốt bụng như vậy?
Bởi vì lúc đó Khuynh Diễm đã nói với nó thế này: "Trứng Nhỏ, che mắt bọn chúng cho ta."
Hắc Khuyển: [...] Bình thường đều gọi nó Cẩu Tặc, vừa cần nó liền gọi nó Trứng Nhỏ?
Con người cô sao mà lật mặt dữ vậy!
Hắc Khuyển mắng thì mắng, nhưng trên thực tế vẫn giúp Khuynh Diễm, hai chữ "Trứng Nhỏ" là thứ nó khao khát được gọi từ lâu, đây chẳng khác gì chấp niệm của nó.
Cô gãi đúng chỗ ngứa như thế, nó giãy giụa nổi mới là lạ!
Đoàn người máy thân hình to lớn bên dưới tất cả đều bị nước đá diệt gọn, khi chúng hoàn toàn ngã xuống, lập tức để lộ ra một người đứng ở vị trí trung tâm.
Là một phụ nữ trung niên.
Không phải thân hình máy móc, mà là hình thể con người.
Đây là loại người máy cao cấp nhất ở thế giới này, khả năng chống nước gần như hoàn hảo, không thể dùng nước đá đánh là được.
Khuynh Diễm bình thản đi đến thân cây bên cạnh, ngắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ki-chu-nha-ta-benh-khong-nhe/1158597/chuong-241-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.