Ting ting ting! 
Tiếng chuông cửa vang lên. 
Cửa phòng Miên Tửu đột ngột đập "rầm" một tiếng vang dội! 
Thiếu niên từ bên trong vội vã lao ra, một tay nắm lấy máy tính bảng, một tay ôm lấy người máy tí hon, vội vã chạy vào phòng bếp. 
Hắn mở ra hộc tủ đựng chén bát, bên trong có một nút ấn rất nhỏ cùng màu sơn với màu tủ, nhỏ đến mức nếu không quan sát kỹ sẽ không thể nhìn thấy. 
Mỗi một tiếng chuông cửa vang lên, ngón tay Miên Tửu liền theo sau run lên một lần. 
Hắn gấp gáp ấn xuống chiếc nút màu nâu nhạt trong hộc tủ. 
Mặt sàn gỗ dưới phòng bếp "lạch cạch" chuyển động, để lộ ra cầu thang ngầm thông xuống mặt đất. 
Miên Tửu ôm Khuynh Diễm và Tiểu Thiết chạy vào trong, mặt sàn nhanh chóng đóng kín lại. 
Sau khi làm xong tất cả, hắn gần như không chống đỡ nổi nữa, ngã người trượt dài xuống mặt đất. 
"Chủ nhân đừng sợ, căn hầm này rất bí mật, bọn họ sẽ không thể tìm được vào đây đâu." Tiểu Thiết lo lắng trấn an. 
Nhưng Miên Tửu không đáp lại nó, bàn tay hắn đưa lên bịt chặt tai mình. 
Tiếng chuông cửa dồn dập không ngừng dội vào tai hắn như âm thanh tra tấn, khiến thân thể hắn không nhịn được run lên. 
Khuynh Diễm nhíu mày, đưa tay gọi Miên Tửu mấy lần nhưng hắn đều không có phản ứng. 
Biểu hiện lúc này của Miên Tửu hoàn toàn khác với bình thường, không còn nguy hiểm bí ẩn, mà chỉ như đứa bé đầy yếu đuối sợ hãi. 
Khuynh Diễm hướng đến Tiểu Thiết hỏi: "Hắn làm sao vậy?" 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ki-chu-nha-ta-benh-khong-nhe/1158596/chuong-240-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.