Khi Tiểu Thiết gian nan leo qua được cửa sổ vào nhà, thì lập tức nghe thấy trong phòng Miên Tửu phát ra tiếng cãi nhau. 
Tiểu Thiết lẳng lặng tránh xa chiến trường. 
Trong lòng thầm nghĩ, người máy tí hon kia thật gan dạ, vậy mà lại dám đôi co với chủ nhân nó. 
Chủ nhân nó nhìn mặt mày thì hiền đó, nhưng thật ra tính tình rất hung. 
Xem trường hợp của nó liền biết, nó chỉ mới nói đùa một câu, chủ nhân đã không chút do dự mà ném nó ra đường. 
Nó rất có giá đó, bên ngoài kia biết bao nhiêu người săn đón nó. 
Nếu không phải nó chung thủy có tình có nghĩa, thì nó đã sớm bỏ hắn đi tìm một bến đỗ giàu sang khác từ lâu rồi! 
Tóm lại, chủ nhân nó rất hung, mạch não còn rất kỳ quái, đừng tranh luận với hắn! 
Bên trong phòng Miên Tửu. 
"Tôi đã nói là tôi không hiểu anh!" Người máy tí hon Khuynh Diễm quả quyết khẳng định. 
"Rõ ràng là em hiểu tôi!" Miên Tửu cũng quả quyết phản bác. 
"Tôi không hiểu!" Giao tiếp bằng mắt cái quái gì? Xe này ta không lên, lật xe đi! 
"Em hiểu, em hiểu, em hiểu! Em chắc chắn là hiểu được tôi!" Miên Tửu bịt chặt tai, liên tục lắc đầu, thái độ "tôi không nghe, tôi không nghe, em đừng có mà giải thích"! 
Khuynh Diễm: "..." Thiếu niên, mi không phải nữ chính, cầm kịch bản của con gái người ta làm gì? 
Khuynh Diễm cũng không phải muốn gây sự, nhưng có những thứ không thể chiều theo hắn được. 
Thử tưởng tượng xem, mỗi ngày hắn không mở miệng nói chuyện mà chỉ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ki-chu-nha-ta-benh-khong-nhe/1158593/chuong-239-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.