Khuynh Diễm mở cửa hàng kinh doanh máu nhân tạo, là bởi vì Diệp Nhiên.
Nói đúng hơn là sau nhiều lần thấy hắn lén lút xem hình bánh kem, cô đã nhờ Lâm Đông Anh tìm cách đổi vị máu nhân tạo.
Đầu tiên là mùi trái cây, sau đó bắt đầu đến các loại đồ ngọt, để thay đổi hương vị cho Diệp Nhiên.
Nhưng số lượng làm ra rất nhiều, một mình Diệp Nhiên uống không hết, nên cô mới mở cửa hàng bán máu.
Cái nào Diệp Nhiên thích thì giữ lại dùng. Cái nào Diệp Nhiên không thích thì đem bán đi.
Cao Viễn: "..." Thế giới này là để xoay quanh huyết nô nhà cô sao?
Khách hàng mà biết tư tưởng bán thức ăn thừa của cô, đảm bảo không ai đến ủng hộ!
—
Mấy hôm nay Khuynh Diễm lại nhận được loại thư màu hồng phấn nồng nặc mùi nước hoa.
Mỗi ngày đều đặt thư trước cửa nhà cô, mỗi ngày Khuynh Diễm đều không mở ra đọc đã đốt đi.
Dường như người gửi thư tức điên lên rồi, dòng ký gửi bên ngoài từ "Thân gửi Tiểu Diễm của anh" đã đổi thành "Không đọc cái này cô sẽ hối hận cả đời"!
Khuynh Diễm vẫn không đọc, tiếp tục đốt.
Sau đó dòng ký gửi liền lần lượt biến thành:
"Không đọc cái này cô sẽ ở lại lớp!"
"Không đọc cái này cô sẽ không phải con ruột cha mẹ cô!"
"Không đọc cái này thế giới sau cô sẽ yêu tôi!"
Khuynh Diễm: "Bệnh thần kinh!"
Tiếp tục đốt.
Tưởng nguyền rủa là có hiệu lực sao? Trò trù ẻo trẻ trâu này, còn khuya mới hù được cô!
Người phía sau nghẹn đến bùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ki-chu-nha-ta-benh-khong-nhe/1158570/chuong-227-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.