Hứa Vân nhìn xuyên qua cửa kính, thấy Khâu Thương nằm trên bàn thí nghiệm, tay chân hắn đều bị thiết bị cố định lại, người xung quanh đang tiêm thuốc vào thân thể hắn.
Đội ngũ Huyết Tộc và con người đã nghiên cứu thuốc hóa giải suốt một tháng nay, nhưng vẫn không chút tiến triển.
Hứa Vân nói với lão thân vương Sigmund: "Tôi nghĩ tiếp tục thế này không phải là cách, Khâu Thương mỗi ngày đều rất đau đớn."
"Vậy cô có kiến nghị gì?" Lão thân vương trầm giọng hỏi.
"Có lẽ việc này cần người có chuyên môn cao hơn. Ở đây không còn ai khác am hiểu lĩnh vực nghiên cứu sao?" Hứa Vân chỉ là phụ tá ở Viện Nghiên Cứu, không phải người chịu trách nhiệm chính, nên cũng không biết nhiều kiến thức chuyên môn.
"Thân vương Sigmund, vẫn còn một người ở biệt thự Tường Vi..." Huyết Tộc đứng phía sau thấp giọng nhắc nhở.
"Đó là ai? Tại sao lại không mời người đó đến?" Hứa Vân nói: "Nếu quá khó khăn, có thể để tôi đến đó thuyết phục."
Lúc đầu lão thân vương Sigmund không cố chấp đòi Lâm Đông Anh, là bởi vì lợi ích gia tộc.
Jarden đã đối đầu với Batmuy, nếu ông lại gây mâu thuẫn với Holbrick, tức là lấy một chọi hai, rất bất lợi cho Jarden.
Hơn nữa, ông nghĩ đội ngũ nhiều người như vậy, chẳng lẽ không cứu được con trai ông? Tại sao phải vì đòi một Lâm Đông Anh chưa rõ năng lực mà khơi lên hiềm khích với Holbrick?
Nhưng tình hình Khâu Thương ngày càng nghiêm trọng, hiện tại dù chỉ là một tia hy vọng nhỏ nhoi, ông cũng phải nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ki-chu-nha-ta-benh-khong-nhe/1158562/chuong-223-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.