Khuynh Diễm đang ngủ thì có cảm giác ruột gan cồn cào, cổ họng khát khô, khiến cô khó chịu đến giật mình tỉnh giấc. 
Cô vừa hơi cử động, người bên cạnh liền nghiêng đến ôm lấy cô, mùi hương thơm ngọt xông vào mũi vọt thẳng lên đại não. 
Răng nanh Khuynh Diễm lộ ra, đôi mắt xanh ngọc sáng rực trong bóng đêm. 
Cô híp mắt nhìn động mạch đang đập thình thịch dưới cổ Diệp Nhiên... 
Đói! 
Đây là lần đầu tiên cô thấy đói! 
Huyết Tộc cấp càng cao thì thời gian ăn giãn cách càng dài. Khuynh Diễm không biết nguyên chủ là Huyết Tộc loại nào, bởi vì chính nguyên chủ cũng không rõ. 
Nhưng dựa vào chuyện cô có thể đi lại dưới ánh mặt trời và không cần liên tục uống máu, cấp bậc chắc chắn không thấp. 
Từ khi đến thế giới này, Khuynh Diễm uống máu Diệp Nhiên hai lần. 
Lần đầu tiên uống máu từ cổ tay hắn, kéo dài một tháng cô cũng không đói. 
Nhưng hiện tại cách lần thứ hai cô cắn hắn chưa lâu, tại sao lại đói? 
Khuynh Diễm chợt như tới thời gian qua cô liên tục đánh Huyết Tộc... 
Nghĩa là dùng nhiều lực lượng thì sẽ nhanh bị đói? 
Khuynh Diễm kéo Diệp Nhiên ra, ngồi dậy rời khỏi giường. 
Nhưng chân chỉ mới vừa chạm lên mặt đất, đã nghe giọng nói khàn khàn của thiếu niên vang lên sau lưng: "Tiểu Biên Biên, cô đi đâu vậy?" 
Diệp Nhiên lèm nhèm mở mắt, cố chống lại cơn buồn ngủ, ngẩng đầu hỏi cô. 
"Tôi có việc, cậu ngủ đi." Khuynh Diễm tiếp tục đứng lên, nhanh chóng bước ra ngoài. 
"Cô cần tôi đi cùng không?" Diệp Nhiên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ki-chu-nha-ta-benh-khong-nhe/1158548/chuong-116-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.