Cao Viễn dẫn Khuynh Diễm về lâu đài to nhất mà hắn sở hữu.
Phía trước lâu đài là thảm cỏ trải dài, được cắt tỉa cực kỳ hoa mỹ, ở trung tâm là đài phun nước điêu khắc cầu kỳ phức tạp.
Diện tích to đến mức đi xe từ cổng vào cũng phải mất gần mười lăm phút.
Cao Viễn ngẩng cao đầu, có loại cảm giác dẫn bạn về nhà chơi, mà nhà mình lại rất nguy nga tráng lệ.
Vô cùng tự hào khoe khoang!
"Tiểu Biên Biên, tôi không thích ở chỗ này." Diệp Nhiên kéo tay Khuynh Diễm, thì thầm nói với cô.
Cao Viễn: "..." Nhà hắn đẹp như vậy! Dựa vào cái gì mà không thích?
Đừng tưởng nói thì thầm hắn sẽ không nghe, tai hắn thính lắm đấy!
Cao Viễn đang bức xúc muốn hỏi tại sao không thích, thì đã nghe Khuynh Diễm nhàn nhạt lên tiếng.
"Vậy thì đổi chỗ khác."
"Tô tiểu thư, đây là lâu đài to nhất trong các tài sản tôi sở hữu rồi đó!" Chẳng lẽ còn muốn ở chỗ to hơn nữa? Hắn đi đâu đào về cho cô chứ?
"Vấn đề nằm ở chỗ nó quá to." Khuynh Diễm chỉ ra điểm không hài lòng.
Diệp Nhiên ở bên cạnh gật gật đầu phụ họa.
Cao Viễn: "???"
Tiểu Tam: "???"
Hắc Khuyển: [???]
Nhà to thì có vấn đề gì? Có bệnh liền bệnh luôn một đôi sao?
Khuynh Diễm tỏ vẻ, người tầm thường như bọn mi không hiểu.
Chỗ ở quá rộng lớn, đi bộ mỏi chân. Tiết kiệm thời gian đi bộ, để dành ngủ mấy giấc không tốt sao?
Diệp Nhiên lại đang nghĩ.
Chỗ ở quá rộng lớn, mỗi lần hắn đi tìm Tiểu Biên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ki-chu-nha-ta-benh-khong-nhe/1158547/chuong-115-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.