Diệp Nhiên thổi cháo đến vô cùng vất vả, để tránh hắn quên thổi mà đã nuốt vào miệng, Khuynh Diễm liền để thìa cách hắn rất xa.
Phải đợi hắn thổi phù phù mấy hơi cô mới đưa đến gần đút hắn.
Diệp Nhiên phồng má thổi thổi, khuôn mặt đỏ bừng, trán cũng ướt mồ hôi, sợi tóc đen mềm mại dán lên làn da trắng nõn.
Khuynh Diễm thất thần nhìn vào cổ Diệp Nhiên, động mạch đập từng tiếng rõ ràng, cô như cảm nhận được nhiệt độ ấm nóng bên dưới da hắn, máu đỏ tươi ngon ngọt, muốn...
"Tiểu Biên Biên, tôi thổi xong rồi." Diệp Nhiên nhẹ giọng gọi.
Khuynh Diễm trấn tĩnh chuyển thìa đến đút cho hắn.
Cô không đói, nhưng khi ở gần Diệp Nhiên quá lâu đều xuất hiện tình trạng này.
Cứ như bị thôi miên, trong đầu chỉ toàn nghĩ đến việc cắn hắn, để máu hắn hòa vào người cô, xâm nhập vào tận cốt tủy...
Khuynh Diễm lắc đầu, ném suy nghĩ hỗn loạn ra ngoài.
Đứng trước nhân loại khác cô đều rất ổn định, duy chỉ có Diệp Nhiên.
Là thân thể nguyên chủ có vấn đề, hay là Diệp Nhiên có vấn đề?
Hoặc tệ hơn, nguyên chủ và Diệp Nhiên đều có vấn đề?
"Tiểu Biên Biên, sao cô cứ nhìn cổ tôi như vậy, cô đang đói sao?" Diệp Nhiên tò mò hỏi, giơ tay kéo cổ áo xuống: "Cô cắn đi, tôi cho cô."
Tháng nào cũng có người lấy máu hắn, hắn không thích những người đó, nhưng hắn vẫn phải cho họ.
Bé Dơi Nhỏ thì khác, hắn thích cô, là tự nguyện cho cô.
Khuynh Diễm nắm cổ áo Diệp Nhiên kéo lên cao, đáy mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ki-chu-nha-ta-benh-khong-nhe/1158532/chuong-108-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.