Thời điểm khảo nghiệm năng lực định kỳ cận kề, các đại môn phái đều đang trên đường mang tiểu đệ tử đến Linh Cảnh Sơn.
Tại khách điếm Y Kinh, lão nhân tóc bạc phiền muộn thở dài, đáy lòng bồn chồn không yên.
Việc dẫn đội đi Linh Cảnh Sơn vốn do trưởng lão chấp sự của Đông Thanh Tông phụ trách, nhưng năm nay Nguyên Cát lại đích thân nhận nhiệm vụ.
Trong đội có một tiểu tổ tông chuyên thừa nước đục thả câu bòn rút tiền người khác, lại thêm đồ đệ truyền thừa của ông bất phân đúng sai hùa theo cô.
Các trưởng lão chấp sự vừa nghe hai từ "dẫn đội" liền đua nhau chạy trốn, cuối cùng vẫn là chưởng môn ông tới chịu tội.
Từ khi khởi hành đến nay, cứ mỗi lần dừng chân nghỉ ngơi là Khuynh Diễm lại biến mất, canh chừng không được mà theo dõi cũng bị cắt đuôi.
Khuynh Diễm ra ngoài như thế, làm ông thật sự rất lo lắng.
Cô đi chỉ có một mình, lỡ đâu bị người ta bắt nạt... vậy thì tốt, chứ để cô bắt nạt người ta thì toi rồi!
Đông Thanh Tông chỉ còn lại miếng danh dự mỏng dính, sớm muộn cũng bị chọc thủng dưới bàn tay ma quỷ của cô.
Kính lão đắc thọ, không thể cho chưởng môn ông một ngày bình yên sao?
——
Trong hẻm nhỏ.
Tiểu cô nương gác chân lên tảng đá, thanh đao trên tay phập một tiếng cắm xuống đất: "Đường này không do ta mở, cây này cũng không phải ta trồng, nhưng muốn an toàn rời khỏi đây thì lập tức để đồ lại cho ta!"
Đám hài tử: "..." Lý lẽ ở đâu?!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ki-chu-nha-ta-benh-khong-nhe/1158473/chuong-78-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.