Tiểu cô nương ngồi bên bàn đá, xòe ra hai bàn tay nhỏ nhắn, ánh mắt chăm chú nhìn tay mình.
Từ khi Quân Hoa đi học nấu ăn, Khuynh Diễm mỗi ngày đều nhẫn nhịn chịu đựng.
Nguyện vọng hố người của nguyên chủ, để hắn bị thương sẽ phản phệ lên cô.
Vết bỏng, vết dao cắt, đủ loại thương tích nhỏ trong lúc nấu ăn... Khuynh Diễm cảm thấy đôi tay xinh đẹp mỹ miều của mình đang rơi lệ.
Còn chưa kể ngày nào Quân Hoa cũng đòi cô ăn đồ hắn nấu, từ chối hắn hắn liền muốn bỏ sở thích đi tìm chết.
Khuynh Diễm không còn cách nào khác, mỗi buổi đều tìm cách lừa gạt đem thức ăn đi đổ... Hệ Thống nói đây là tâm huyết của Quân Hoa, liều mạng không cho cô đổ.
Cuối cùng Khuynh Diễm quyết định đem đồ ăn cho Hàn Cảnh.
Hàn Cảnh: "..." Rốt cuộc hắn đã gây ra cái nghiệt gì?
Gió nhẹ thổi qua, nam tử dung mạo như thiên tiên xuất hiện trước sơn động.
Tóc đen tuôn dài như thác, vài sợi uốn lượn trên đầu vai, gương mặt hắn lãnh đạm, nhưng khay thức ăn trên tay lại xua đi mấy phần xa cách, thêm nhiều hơn vài phần nhân khí.
Khuynh Diễm ngẩng đầu nhìn, nén tiếng thở dài, vẫy tay gọi: "Sư phụ qua đây."
Quân Hoa chậm rãi bước đến, đặt khay thức ăn lên bàn, ngồi xuống bên cạnh cô.
Khuynh Diễm lấy khăn tay lau đi mấy đốm đen trên mặt hắn.
Quân Hoa ngồi yên chờ đợi, giống như đã sớm quen thuộc với chuyện này.
Khuynh Diễm vừa lau xong, hắn liền đẩy bát đũa về phía cô: "Ngươi ăn."
Khuynh Diễm:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ki-chu-nha-ta-benh-khong-nhe/1158472/chuong-77-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.