Chồng tôi, tôi tự biết dắt tay.
Đột nhiên bị người khác gạt tay, Minh Thành rõ ràng cơ thể trở nên khựng lại. Anh ta liếc mắt nhìn về đôi nam nữ phía trước, bàn tay trong không khí nắm chặt lại.
[ Tinh. ]
[ Giá trị thù hận của nam chủ đối với kí chủ tăng ba mươi lăm phần trăm. ]
Lời thông báo vừa lọt vào tai, mặt của cô gái nào đó trong giây lát trở nên đen kịt.
"Sao lại tăng?"
Đối với câu hỏi của cô, tiểu hệ thống A Liên chỉ trả lời lại một từ rất ngứa đòn:
[ Thích. ]
"..." Hình như cái này là nó học của cô...
Sự cáu giận tăng lên, Quân Dao đang định mắng cho hệ thống ngu si nào đó một trận thì liền bị cản lại. Bàn tay trái trong phút chốc cảm thấy ấm áp hơn bình thường.
Cô đưa mắt nhìn xuống mới phát hiện ra, bàn tay của Minh Viễn từ khi nào đã nắm chặt lấy tay cô, mười ngón tay đan chặt lấy nhau. Hắn nhìn cô, mắt long lanh như sắp khóc:
- Chị sẽ làm vợ em thật sao?
Nữ nhân nhìn hắn hồi lâu, sau mới gật đầu đáp:
- Đúng rồi, từ nay tôi sẽ là vợ cậu. Nhưng sao lại hỏi thế?
Minh Viễn nghe xong câu hỏi này thì có hơi cúi đầu xuống, phần tóc đen che đi đôi mắt ngậm nước:
- Tại... anh hai bảo em là đứa ngu, sẽ không có ai chịu lấy em hết.
Chỉ mới nghe đến đây, trái tim của nữ nhân đã khựng lại.
Cô không có tình cảm với đối tượng công lược, ít ra là từ khi kết thúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ki-chu-cung-ta-di-bat-yeu-quai/1731301/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.