Chương trước
Chương sau

Sau khi lên kế hoạch tác chiến, băng nhóm "Côn đồ của ánh sáng" bắt đầu thực hiện từng bước một.
Đứng trước cánh cổng màu bạch kim sang trọng, Quân Dao không khỏi lắc đầu ngán ngẩm.
Giờ thì cô rõ lí do vì sao nguyên chủ hận nữ chủ Bạch Tinh rồi.
Trường Vĩnh Kỉ là trường như thế nào chứ ?
Ngoại trừ việc là ngôi trường đứng đầu thành phố về thành tích, phương pháp giảng dạy và số lượng doanh nhân bước chân ra từ đây thì trường còn sở hữu một cái phong cảnh rất đẹp.
Khu chính gồm có bốn dãy nhà năm tầng hiện đại có gắn thang máy. Xung quanh đều được bao quanh bởi một vườn hoa hồng đỏ thơm ngát.
Đừng nói đến nguyên chủ, chính cô cũng muốn vào trường này học nha !
Thất thần suy nghĩ hồi lâu, Quân Dao mới nhẹ nhàng đảo mắt quan sát . Sau khi nhận thấy xung quanh không có người, cô mới từ từ đẩy cổng bước vào.
Trong không gian, hệ thống nhỏ đang mặt rất ba chấm chằm chằm nhìn cô qua màn hình lớn.
[ Kí chủ, cô là đang đột nhập bất hợp pháp, đừng có mà lộ liễu như vậy chứ ! ]
Ngược lại, Quân Dao sau khi nghe thấy âm báo của hệ thống chỉ nhếch môi đầy khinh thường. Cô chân vẫn bước qua rất rất bình thản.
" Cẩu hệ thống ngu ngốc không hiểu được chuyện nhân sinh. "
[...] Được rồi, ta mặc kệ kí chủ !
Từ xa xa, một toán học sinh đi đến, ai cũng mặc lên mình bộ đồng phục sang trọng đầy tự hào của trường Vĩnh Kỉ. Bọn họ cười nói vô cùng vui vẻ, xung quanh đều toát ra cái thanh âm của tuổi thanh xuân rực rỡ.
Một trong số đó vừa thấy cô đã mỉm cười chạy đến chào hỏi.
- Xin chào, không biết mình có thể giúp gì cho bạn nhỉ ?
Âm giọng mềm mại như nước suối chảy cứ vậy xâm thẳng vào màng nhĩ của Quân Dao khiến cô không muốn cũng phải bất giác ngẩng đầu lên.
Lúc ấy, thoáng chốc không gian như bị đông cứng lại. Ngay trước mặt của cô bây giờ là khuôn mặt phóng đại của nữ nhân kiều diễm.
Cô ta sở hữu nước da trắng nõn mềm mịn, đôi mắt trong veo mà lại sâu thẳm như hồ nước cuối thu, đôi môi hồng nhuận chúm chím mọng nước.
...
Con mẹ nó câu nhân !
Quá câu nhân !
Cẩu cẩu, ta muốn công lược người này !
Mặc cho Quân Dao lòng đang dậy sóng mãnh liệt, cẩu hệ thống nào đó ở trong không gian vẫn che miệng cười đầy ẩn ý.
Rất tiếc cho kí chủ !
[ Tinh ]
[ Nữ chủ đã xuất hiện. ]
Đang say mê ngắm nhìn mĩ nữ nhu nhuận đột nhiên bị hệ thống cắt ngang khiến Quân Dao không ít khó chịu. Tuy nhiên, sau khi vừa nghe đến câu báo phía sau, cô liền trực tiếp lắc lắc cái đầu nhỏ đi mấy vòng với mong ước thấy được nữ nhân quyền lực kia. Sau khi tìm kiếm hồi lâu, kết quả cuối cùng vẫn là không thấy.
" Tiểu Ngu, ngươi nói nhăng nói cuội cái gì thế hả ? "
[ Kí chủ không tin ta sao ? ]
"..."
" Không tin. Một chút cũng không tin. "
Nhận được câu trả lời phũ phàng từ kí chủ thân yêu, hệ thống nhỏ khóc không ra nước mắt, bàn tay củ cải cứ vậy khó khăn ôm lấy ngực trái. Điệu bộ lố lăng vô cùng.
[ Kí chủ mau tìm kĩ lại đi. ]
Quân Dao lại một lần nữa tin tưởng tiểu hệ thống mà quay đầu tìm kiếm. Tất nhiên, lần này kết quả vẫn là hệt như lần trước. Đang tính quát cẩu hệ thống vì hành vi lừa bịp, cô đột nhiên khựng người lại.
Khoan !
Ở đây ngoại trừ cô và nhóm bạn kia, hoàn toàn chính là không còn một ai khác.
Mà trong số những người này, chỉ có cô và mĩ nữ nhu nhuận trước mặt là con gái.
Cái khỉ ! Lật bàn !
- Có phải bạn là Bạch Tinh không ?
Quân Dao nín thở căng thẳng quay mặt nhìn nữ nhân đang ngây ngốc ở trước mắt, cả khuôn mặt đều trở nên căng cứng.
Ngược lại với dáng vẻ của cô, nữ nhân kia nghe xong chỉ nhè nhẹ gật đầu, thành công đem luôn trái tim của Quân Dao chia làm hai mảnh.
Trước cái gật đầu kia, cô chính là câm nín. Câm nín đấy !
Mong nguyên chủ không buồn chứ bây giờ cô phải nói thật.
Nguyên chủ, cô không có cửa với nữ chủ đâu !
[ Kí chủ ! Mong cô bình tĩnh lại ! Bây giờ cô đang ở trong thân thể của nguyên chủ đấy ! ]
Trực tiếp bỏ qua lời kêu gào của hệ thống, Quân Dao rất vui vẻ mà nắm lấy tay của Bạch Tinh kéo đi một mạch. Trước sau đều không quay lại nhìn đám nam sinh đang ngu ngốc phía sau mà chỉ tốt bụng để lại một câu nói.
- Tôi mượn Tiểu Tinh Tinh một chút !
Cứ như vậy, nữ nhân hoạt náo kéo tay nữ nhân nhu nhuận chạy băng băng qua từng con đường nhỏ, rất lâu sau mới dừng lại trước con hẻm vắng.
Sau khi được thả tự do, Bạch Tinh vội vàng đưa tay lên bụng thở gấp, gương mặt xinh đẹp cũng vì mệt mỏi mà đỏ bừng lên.
- Bạn kéo mình đến đây để làm gì vậy ?
Bạch Tinh vừa nói vừa cảnh giác lùi về phía sau.
Thú thật mà nói, nữ nhân hoạt náo phía trước hiện tại đang đem đến cho cô cảm giác áp bức đầy đáng sợ. Cô ta hệt như một con dã thú, bất kì lúc nào cũng có thể ngoạm lấy con mồi là cô.
Nhận được cái biểu cảm đầy dè chừng của Bạch Tinh, Quân Dao liền nhanh chóng đưa lên một nụ cười thân thiện, cô từ từ từng bước tiến về phía thiếu nữ, rất thân thiện cất lời.
- Đừng lo, tôi không làm gì cô đâu.
À thì...
Tôi không làm gì cô đâu, chỉ định bắt cóc cô thôi, nên đừng sợ tôi như thế.
Thật đấy !
Tôi chỉ định bắt cóc cô thôi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.