Sau khi trở về biệt phủ, Quân Dao liền đi tìm Tề Minh để nói chuyện nhưng rốt cục vẫn là không gặp được.
Cô đứng trước mặt hai binh lính to cao, tay chống hông, khuôn mặt phải nói là vô cùng bất mãn.
- Vương Hậu à, thực sự người không thể vào mà.
Tinh Manh đứng một bên giữ chặt lấy cơ thể nữ nhân, ngăn không cho cô tiếp tục đá cửa. Nữ ám vệ cao quý bây giờ trông thực sự rất tàn tạ. Phần tóc buộc cao giờ đã gần như rũ hẳn xuống, ẩn sâu trong đôi mắt xanh ngọc là một dòng nước mắt.
Ta muốn bỏ nghề!
Không biết từ lúc nào, nữ ám vệ bậc nhất, vang danh khắp kinh thành lại trở thành bảo mẫu trông trẻ. Mà "đứa trẻ" kia lại chính là Vương Hậu hai mươi ba tuổi của Tây Hạ quốc.
...
Có chút muốn lật bàn!
Quân Dao ánh mắt vẫn dừng lại trên cửa gỗ, sau lại liếc qua hai binh lính trước cửa khiến họ không nóng mà rỉ một tầng mồ hôi.
Cái miệng hồng nhuận của Quân Dao cứ úp úp mở mở, muốn nói gì đó rồi lại thôi.
Tinh Manh đang tạm thời nghỉ ngơi do nữ nhân kia đã thôi đá cửa liền giật mình. Nữ ám vệ hốt hoảng muốn đưa tay lên ngăn thanh âm chuẩn bị truyền ra từ miệng của Vương Hậu nhưng đã muộn.
Tiếp theo đó, chim chóc trong núi bay lả tả, nhiều con còn vì hoảng loạn mà đâm sầm vào nhau, ngã xuống đất.
Bên trong cung bây giờ đang có một cuộc họp. Nói là cuộc họp chứ Tề Minh cũng không để tâm vào nó lắm, chung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ki-chu-cung-ta-di-bat-yeu-quai/1731274/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.