Từ sau hôm Dâu Tây thuận tay cứu Lisa vớt về một cái mặt không trầy xước, không hiểu bà cô cao lãnh này bị chập cái dây thần kinh nào mà cứ dán lấy Dâu Tây như hình với bóng, trừ đúng cái đi vệ sinh ra thì không lúc nào không bám lấy cô cả.
Nhưng vì cậu ta cũng chỉ đi bên cạnh mà cũng không nói không rằng gì nên sau đó cô liền mặc kệ.
Chính là ai nói cho cô biết một cái đuôi thôi còn chưa đủ sao? Bốn con hàng mỹ nữ nhà Vân Anh cũng dính lấy cô là thế nào?
Giờ ăn cơm, sáu người cùng ngồi chung một bàn cỡ nào gây sự chú ý a~
"Kia kìa, nhóm mỹ nữ khối mười thật đúng làm người ta ghen tị mà."
"Hoa khôi khoa trên bây giờ trông thấy cũng quá bình thường đi, còn không sánh bằng một phần của nhóm mỹ nữ khối mười kia nữa."
"Aaa không biết đâu, mỹ nữ nổi bật nhất ngồi chính giữa kia còn là siêu cấp học bá đấy, tớ thật muốn kết giao với cậu ấy để được giảng bài một chút a~"
Nghe một đống bàn tán xung quanh, Dâu Tây cũng chỉ có thể thở dài một hơi. Mấy cô nàng còn đang bàn cuối tuần muốn đi xem phim thế nhưng nói đi nói lại thế nào lại bàn đến việc đến nhà nhau học nhóm rồi.
Hoan Hỷ vui vẻ nói: "Hay là đến nhà học bá đi, học bá Dư Nguyệt chắc sẽ không không đồng ý đâu chứ?"
Hạ Dao cũng phụ hoạ: "Tớ đồng ý, nghe nói nhà của mấy học bá đều là nhiều sách nhiều vở đâu, nhất định sẽ rất thích hợp cho con dân chúng ta được chiêm ngưỡng mở mang tầm mắt."
Dâu Tây đầu đầy dấu ba chấm. Phòng cô nào có sách vở gì, chỉ có bộ máy tính siêu cấp hoàn mỹ để test game của công ty và một cái bàn làm việc toàn là hồ sơ và giấy tờ công ty thôi. Bàn học của cô??? Xin lỗi, không có a~ bàn học chính là phòng khách?
"Các cậu sẽ thất vọng thôi, thật đấy."
Mặc kệ lời nói thật thà chân thành của Dâu Tây, bọn họ không cần sự đồng ý của cô đã hẹn nhau tám giờ chủ nhật có mặt ở nhà của cô để học nhóm.
Hờ hờ, thôi kệ họ đi, cô còn bao nhiêu việc phải xử lý, cho họ tự chơi vậy.
Đang ăn Dâu Tây đột nhiên cảm nhận một ánh mắt đầy ai oán nhìn mình, liếc qua một chút, thế mà người nhìn cô lại là Lâm Oánh Oánh đâu. Cô ta lúc này không đi cùng mấy nhỏ bạn cũ nữa mà là một nhóm bạn mới, đều là con nhà có tiền hoặc có chút quan hệ lại rất mang tính cách tiểu thư thế mà bây giờ vây lấy Lâm Oánh Oanh như cún con vậy.
Lâm Oánh Oánh trong lòng thầm hận. Tiện nhân Dư Nguyệt tại sao lại thi được vào lớp chọn cơ chứ, thật đáng ghét, phải xếp sau cô ta một bậc chẳng khác nào mẹ cô ta cả, đều phải phía sau mẹ con tiện nhân đó.
Mà mặt khác, Lâm Trí Vĩ lúc này sau khi cầm được tài liệu mà thư ký đưa cho, sắc mặt âm trầm vô cùng. Đây chính là hắn yêu cầu thư Ký điều tra về mẹ con Dư Nguyệt. Nhưng càng xem hắn càng khó chịu.
Dâu Tây vốn có thể dấu diếm hết thảy không cho Lâm Trí Vĩ kia tra ra gì dù chỉ một chút nhưng ngay khi cô biết hăn đang cho người điều tra về hai mẹ con cô liền đổi chủ ý, ngay cả việc mình là chủ nhân công ty game Dư Tinh cũng cho hắn biết luôn.
Mà từ khi biết mẹ con Dư Nguyệt chuyển vào ở trong biệt thự khu Ánh Dương hơn nữa Dư Nguyệt còn là chủ nhân công ty game đang càng ngày càng nổi tiếng trong giới Dư Tinh thì khỏi nói hắn khó chịu thế nào. Năm đó bỏ rơi mẹ con Dư Nguyệt hắn chưa bao giờ muốn hai mẹ con họ sống tốt hơn mình cả, có lẽ còn ác ý muốn họ sống không bằng chết.
Chính là tại sao? Đứa bé Dư Nguyệt hắn bỏ rơi không thèm nhòm ngó kia lại thông minh tài giỏi như thế cơ chứ?
Sống trong biệt thự Ánh Dương lại mở công ty kiếm không hết tiền như thế còn muốn sung sướng hơn cả hắn.
Tất cả lẽ ra phải thuộc về hắn mới đúng.
Hắn bây giờ tuy đã bước được chân vào giới giàu có chính là vẫn kém xa người giàu có chân chính, chính vì thế hắn mới cẩn thận bồi dưỡng Lâm Oánh Oánh như thế, còn không phải vì muốn cho nó kết hôn với người thuộc tầng lớp cao kéo theo ông ta cùng công ty chẳng phải lên tầm cao mới rồi?
Nếu bây giờ có được công ty Dư Tinh kia yểm trợ, hắn không cần bán con gái yêu chẳng phải đã vững gót chân nơi này rồi hay sao?
Dư Anh Anh đó là kẻ ngu ngốc lại dễ mềm lòng, trước tiên xuống tay với bà ta như vậy việc thâu tóm không phải càng dễ dàng. Quan trọng nhất là đưa Dư Nguyệt vào gia phả, đổi họ sang họ của hắn, con bé còn chưa đủ mười tám tuổi như thế càng dễ dàng cho hắn được lợi.
Hắn cho người đi theo dõi Dư Anh Anh trước, xem được quy luật hoạt động của bà ta càng dễ động tay động chân.
Chính là Dư Anh Anh sống trong khu biệt thự Ánh Dương, người theo dõi căn bản không bước qua nổi cổng chứ đừng nói theo dõi, nên đến bây giờ hắn cũng chỉ chụp được vài cái ảnh Dư Anh Anh đi dạo phố cùng các phu nhân tài phiệt.
Nói cũng là cái duyên, mới chuyển đến không lâu, nhân khí của Dư Anh Anh lại vô cùng tốt, mấy cái phu nhân nhà giàu trong giới thượng lưu chỉ gặp bà có vài lần nói chuyện lại hết sức hợp ý, đi lại vài lần liền thành thân quen, bọn họ không biết bà ấy làm gì là ai, chỉ biết là bà ấy độc thân, một mình nuôi con gái lớn lại rất nhiều tiền.
Vì bản thân kiếm ra nhiều tiền, mà con gái cũng thế, vì không muốn Dư Anh Anh trở thành người quá mức để ý tiền mà keo kiệt với chính mình mà Dâu Tây khoán bà môi lần ra ngoài phải tiêu đúng số tiền cô nói nếu không tiêu cô sẽ tiêu gấp bội, vì thế mỗi lần đi mua sắm với các vị phu nhân, họ đều thích tính phóng khoáng và sự giàu có của bà ấy. Thân càng thêm thân.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]