Trần Hàn Du đơ người, khuôn mặt động lòng người của Dâu Tây dí sát vào mặt hắn, hắn thậm chí còn có thể ngửi thấy mùi hương thơm ngát đặc trưng trên cơ thể của riêng cô.
Lão già sống cả ngàn năm như hắn vậy mà ở khoảnh khắc này, trái tim lại đập loạn nhịp, không biết ma xui quỷ khiến thế nào hắn vươn tay ôm lấy eo của Dâu Tây, một tay đỡ đầu cô sau đó hôn lên bờ môi căng mọng của cô ấy.
Ngay tại giây phút này, hắn chưa bao giờ nghĩ rằng môi của Dâu Tây lại có vị ngọt ngào đến thế. Mềm mại ngọt ngào giống như bánh ngọt lại giống như thuốc phiện càng ăn càng bị chìm đắm vào bên trong.
Hắn không ngừng đoạt lấy hơi thở của cô, mút lấy chiếc lưỡi mềm mại ngọt ngào, mạnh mẽ công thành đoạt đất.
Dâu Tây đờ người, người nam nhân lạnh lùng cấm dục, ngàn năm một vẻ mặt nhưng mang vẻ đẹp như thánh thần này lại đang ghì chặt hôn cô. Cưỡng đoạt hôn môi cô.
Dâu Tây dù cố gắng dùng sức đẩy như thế nào thì cái ôm của người nam nhân này giống như gông cùm mạnh mẽ hữu lực, hơi thở thơm mát cùng mùi thảo dược thoang thoảng của hắn không ngừng cuốn lấy hòa quyện vào hơi thở của Dâu Tây.
Răng môi triền miên, không ngừng bị người nam nhân này chiếm lấy khiến phút chốc cơ thể cô nhũn ra như muốn ngã xuống, Trần Hàn Du càng được đà ôm lấy cô chặt hơn. Tư thế hai người kết hợp đến không còn một kẽ hở.
Không biết từ lúc nào mà Dâu Tây đã ngồi lên đùi của hắn, cả người nhữn ra nằm trọn trong lòng hắn. Cho đến khi cả hai người hơi thở đều nóng rực, Trần Hàn du mới lưu luyến buông tha đôi môi của Dâu Tây.
Hắn dù sống lâu đến đâu thì cũng là một nam nhân, giờ khắc này nhuyễn ngọc ôn hương, tâm trí hắn không ngừng muốn chiếm lấy cô. Cậu nhỏ của hắn qua nụ hôn dài đằng đằng đã có xu thế ngóc đầu mạnh mẽ. Hắn ôm chặt lấy Dâu Tây không ngừng đọc tên các loại thảo dược trong đầu hòng xua tan suy nghĩ không nên có trong đầu.
Dâu Tây được thả ra đôi môi thì không ngừng hút lấy không khí, thiếu khí thật đáng sợ a~
Chờ đến khi có thể hít thở lại bình thường ai ngờ lại cảm thấy thứ gì đó vừa nóng vừa cứng cộm lên phía dưới mông.
A ~ lão già biến thái chết tiệt.
Dâu Tây cựa quậy muốn xuống lại bị người đàn ông này ghì lấy chặt hơn.
"A Vũ ngoan, chờ sư phụ ôm con một lát, đừng cựa quậy, nếu như con không muốn ta hoá thú nha~"
Hơi thở nóng rực thì thầm vào lỗ tai khiến Dâu Tây không khỏi rùng mình.
Hừ dám chiếm tiện nghi của ta còn đòi ta để cho trở về bình thường ư? Đừng hòng. Trong lòng Dâu Tây nảy nên một loại ý nghĩ xấu xa.
Cô đưa đôi tay mảnh khảnh xinh đẹp của mình lên ôm lấy cổ hắn, cố ý để tay áo dài xinh đẹp trượt xuống lộ ra một mảng trắng nõn nà.
Môi anh đào ghé sát vào tai hắn: "Sư phụ~ nhưng mà người ta muốn a~"
Nói đoạn, Dâu Tây còn cố ý thổi khí vào lỗ tai hắn, nhìn vành tai hắn thoáng chốc đỏ bừng lên liền xấu xa thè lưỡi liếm cắt vành tai hắn.
Nghe tiếng hơi thở hắn ngày một nặng nề, cậu nhỏ vừa rồi mới rũ xuống lại đột ngột ngóc cao đầu dậy.
"A Vũ, đừng..."
Dâu Tây nhếch môi không cho hắn quay đầu trốn, một tay nhanh chóng hạ xuống luồn qua sờ đến chỗ đang cọ đến đùi cô đưa tay vuốt ve hai cái.
Trần Hàn Du bị cô bất ngờ sờ đến khiến cổ họng bật thốt rên rỉ.
Chỉ biết thoáng cái cả người Dâu Tây bị ôm đến không trung, khi cô kịp định hình thì đã nằm trên chiếc giường quen thuộc trong phòng cô rồi.
Cả người bị mỹ nam Trần Hàn Du vứt bỏ dịch dung dè lên, Dâu Tây phải nói thật lòng là kích thích vô cùng a~
Chính là đúng lúc không khí ám muội thích hợp cho đôi tình nhân như vậy thì trái tim của Dâu Tây đột ngột đau đớn kịch liệt.
Dâu Tây bo ngực mồ hôi toát ra đầm đìa, cảnh tượng này thoáng chốc khiến Trần Hàn Du tỉnh táo lại hoàn toàn.
Hắn vội vàng kiểm tra mạch đập cùng cơ thể của cô, chính là dù cố gắng thế nào, dùng y thuật nghìn năm của hắn cũng chẳng cách nào xem ra bệnh của cô.
Nhìn cô đau đớn quằn quại nhưng một tiếng rên cũng không hề bật thốt, hắn dường như trở lại cái ngày đầu tiên nhìn thấy cô, cô gái bé nhỏ cả người đầy máu nằm trên đất, kiên cường như thế.
Hắn đưa tay điểm lên một vài huyệt đạo, cơn đau từ từ biến mất khiến Dâu Tây không khỏi thở dài nhẹ nhõm.
"A Vũ, nói ta nghe, con bị như vậy đã bao lâu rồi?"
Dâu Tây ngồi dậy, mặt tỉnh bơ.
"Không biết, khi bắt đầu có triệu chứng ta cũng đã thử bắt mạch cho bản thân, chỉ là không tìm ra bệnh căn.
Ngoài thỉnh thoang có cơn đau tim co thắt cùng chứng mệt mỏi, cơ thể ta gần như chẳng khác người bình thường là bao."
Trần Hàn Du trầm ngâm.
"A Vũ, theo ta về núi đi, được không? Chúng ta cùng tìm ra căn bệnh."
Dâu Tây nhìn Trần Hàn Du, ánh mắt nhìn hắn như nhìn người ngoài hành tinh.
"Sư Phụ, năm đó khi ngươi cứu đứa trẻ đó, ngươi đáng lẽ phải biết rằng, chúng ta không bao giờ gặp lại nhau nữa mới phải."
"Bây giờ ta hối hận rồi có được không? A Vũ, ta xin lỗi ngươi có được không?"
Không, sư phụ, ngươi không nên yêu ta, một kẻ đã sống cả nghìn năm như ngươi loại người nào chưa từng gặp qua chứ? Sao ngươi lại có thể động lòng với một kẻ ngoại lai như ta được?
Ta không thuộc về thế giới này, ta chỉ là một linh hồn đi ngang qua thế giới của ngươi mà thôi.
"Sư phụ, muộn rồi, A Vũ xin người hãy rời khỏi đây, ta rất mệt, muốn được nghỉ ngơi."
Trần Hàn Du nhìn Dâu Tây thật lâu, sau đó hắn nhẹ nhàng nắm lấy tay cô.
"A Vũ, ngươi không muốn chữa khỏi bệnh để có thể ở bên cạnh cha mẹ ngươi sao? Trên thế giới này, ngoài ta làm gì còn người nào có thể tìm ra cách chữa bệnh cho ngươi nữa? A Vũ, nếu không thể chữa khỏi cho ngươi, ta cũng có cách để ngươi sống đến khi ngươi muốn được ra đi."
"A Vũ, theo ta có được không?"
Dâu Tây ngạc nhiên đến độ âm thầm há hốc mồm trong lòng. Trần Hàn du là nam chính của thế giới này phải không? Nếu không sao hắn lại có thể trâu bò đến vậy cơ chứ?
"Bằng cách chia sẻ sự vĩnh hằng của ngươi cho ta một ít ư? Sư phụ, ta không cần đâu, nên người hãy về đi."
Làm sao nàng ấy biết ta có được sự vĩnh hằng? A Vũ, ngươi như vậy, làm sao ta có thể buông tha cho ngươi được đây?
Sống cả ngàn năm rốt cuộc ta đã đợi được người mà mình muốn sống và bảo vệ cả đời, làm sao có thể bỏ qua đây?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]