Đường Tuế nhìn đống hỗn độn bên trong khay nướng, nếu đưa cái này cho Cố Kim Triều, chỉ sợ anh cũng sẽ không ăn.
Rượu vào người gan.
Nếu như không hoàn thành nhiệm vụ, sẽ bị điện giật.
Cô cẩn thận chọn hai cái trên khay nướng, đặt vào trong đĩa rồi bưng lên lầu, đi đến phòng làm việc tìm Cố Kim Triều.
Đứng trước cửa phòng làm việc, Đường Tuế hít sâu một hơi, gõ cửa.
Đợi một hồi lâu mà bên trong vẫn không có phản ứng gì.
Đường Tuế cắn môi, trực tiếp đẩy cửa đi vào, trong phòng làm việc cũng không có ai.
Đường Tuế bưng khay, cau mày.
“Người đi đâu rồi.”
Đường Tuế cất bước đi vào trong.
Vừa đặt khay lên bàn trà, Cố Kim Triều liền bước vào từ phía sau.
Thì lại thấy, Cố Kim Triều hừ lạnh một tiếng.
“Sao nào? Em lại muốn giúp nam thần của mình làm chuyện gì?”
“Không phải.”
Đường Tuế nhận ra rằng Cố Kim Triều đã xem được tin nhắn đêm đó.
Cô vừa định giải thích, nhưng Cố Kim Triều đã nổi giận đùng đùng đi đến.
“Em muốn làm gì?”
Anh nhìn cô từ trên cao xuống, lạnh lùng dò hỏi.
“Em không muốn làm gì cả.”
“Chỉ muốn đưa cho anh chút bánh ngọt thôi.”
Đường Tuế lắc đầu, chỉ tay vào cái khay bên cạnh.
Nhưng Cố Kim Triều không thèm liếc mắt.
Ánh mắt u ám của anh vẫn luôn dừng trên người Đường Tuế, không còn là mùi sữa lúc trước, lúc này trên người cô mang theo vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-hu-hu-dem-nao-nam-than-cung-dinh-lay-toi/2574259/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.