Khi Đường Tuế nhìn sang, tất cả thái giám và cung nữ đều đang quỳ trên mặt đất.
Cơ thể run lên như một con lắc.
Bọn họ đã nhìn thấy không nên thấy, có khi nào sẽ bị đánh chết không!
Đường Tuế đang ăn vui vẻ, đột nhiên cảm thấy trong điện im ắng đi, nên đưa mắt nhìn xung quanh một vòng.
Tại sao… tất cả đều quỳ xuống rồi?
Đường Tuế hoang mang.
Luân Hồi Kính: đi dùng bữa với Đế Huyền.
Đường Tuế: …hay là thôi đi, đến uống thuốc hắn còn không uống được, nói gì đến ăn.
Trong lời nói có chút coi thường.
Luân Hồi Kính: Cánh cứng rồi chứ gì? Hắn chết thì cô cũng không sống nổi.
Đường Tuế nhăn mặt lại, cực kỳ không nỡ nhìn bàn đồ ăn ngon còn chưa đụng đến.
Cuối cùng, lại nghĩ đến cái mạng nhỏ của mình.
Giữ được rừng xanh, sợ gì không có củi đốt.
Nàng phải giải quyết chuyện Đế Huyền trước mới có thể bình yên vô sự dùng bữa.
Đường Tuế sai cung nữ đặt những món ăn mình chưa ăn được bao nhiêu trên bàn vào hộp thức ăn.
"Nương nương, đây là?"
Cung nữ không hiểu ý đồ của Đường Tuế, không nhịn được hỏi.
"Tất nhiên là mang đến cho hoàng thượng đó!"
Đường Tuế thầm đắc ý, phi tử hiền thục dịu dàng như nàng trong hoàng cung này không đếm được mấy người đâu!
"Nương nương?"
Cung nữ vốn đang cầm hộp thức ăn, lập tức sợ hãi quỳ xuống.
Trong cung có lời đồn, nương nương muốn hại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-hu-hu-dem-nao-nam-than-cung-dinh-lay-toi/2574246/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.