Chương trước
Chương sau
Khang Bình vừa mới nói xong, ánh mắt mọi người đồng thời nhìn về phía Đường Tuế.

Đường Tuế dịu dàng cười nói: “Tôi sẽ chú ý.”

Lưu Chấn Đông cũng đưa tay vỗ vai Đường Tuế.

“Tiểu Đường, cô đừng lo lắng, chúng ta cứ tùy tiện làm nhiệm vụ, có thể làm được thì được, không có cơm tối cũng không quan trọng, đúng lúc gần đây chúng tôi muốn giữ vóc dáng một chút.”

Long Hạo không nói thêm gì, nhưng Lưu Chấn Đông đã nói như vậy, anh ta cũng chỉ có thể gật đầu.

Đường Tuế gật đầu: “Vâng, được.”

“Chúng ta làm nhiệm vụ này trước đi.”

“Quét dọn chuồng gà và nhặt trứng gà.”

Long Hạo vừa thấy nhiệm vụ này, sợ tới mức mặt mũi trắng bệch.

“Tôi không làm được, tôi ghét nhất là động vật mỏ nhọn, vừa nhìn là tê cả da đầu.”

Long Hạo lắc đầu từ chối, đừng nói đi quét dọn chuồng gà, còn phải nhấc gà mái lên lấy trứng gà.

Chuyện này có độ khó cấp luyện ngục luôn đó.

Đương nhiên chỉ có anh ta nghĩ như vậy.

“Không sao, anh có thể đứng bên ngoài, giúp chúng tôi cầm trứng gà!”



Đường Tuế cảm thấy nhiệm vụ này rất đơn giản.

Chuồng gà ngoài dơ ra cũng không có vấn đề gì khác.

“Được rồi, đi thôi!”

Long Hạo thấy hai người bọn họ muốn làm nhiệm vụ này, cũng không nói gì nữa, đành gật đầu.

Ba người cùng đi tới chuồng gà.

Quả nhiên vô cùng dơ dáy bẩn thỉu, cỏ khô trên mặt đất dính vào nhau, đầy phân gà, ngay cả trong không khí cũng mang theo mùi hôi thối tanh nồng.

“Ọe...”

Lưu Chấn Đông vừa vén ống tay áo lên, đang định đi vào quét dọn thì ngửi thấy mùi này.

“Xem ra nhiệm vụ này còn khó khăn hơn chúng ta tưởng.”

Lưu Chấn Đông nhìn tờ giấy trong tay, khó trách chuồng gà có nhiều điểm tích lũy như vậy, khoảng năm mươi điểm.

“Thầy Lưu, lát nữa chúng ta đi vào, lùa gà sang một bên trước vậy thì có thể quét dọn dễ dàng hơn.”

Đường Tuế đeo khẩu trang, mặc tạp dề, đeo bao tay da.

Lưu Chấn Đông thấy cô gái nhỏ đáng yêu đã trang bị đầy đủ, mình mà còn đứng ở đây thì có vẻ làm kiêu.

Anh ta nghe Đường Tuế nói vậy, cũng quan sát địa hình.



Sau đó lập tức gật đầu.

“Được.”

Rồi cũng mặc đồ vào.

Long Hạo đứng ở sau nhìn chuồng gà dơ bẩn như vậy, mình lại không thể giúp đỡ, cũng có chút xấu hổ.

Nếu gà tụ tập lại một nơi thì anh ta cũng có thể hỗ trợ quét dọn.

Vậy là anh cũng cầm đồ mặc vào.

Lúc này, những bình luận đầy vẻ châm chọc nổi lên.

“Thật là buồn cười, không phải Đường Tuế cho rằng gia cầm sẽ nghe lời đấy chứ!”

“Cười chết tôi, ngày đầu tiên đến đây đã bắt đầu chỉ huy người khác.”

“Xì, chúng ta cứ chờ đi, xem lát nữa cô ta mất mặt thế nào!”

“Đừng nói nữa, tôi sắp cười đến chết rồi, còn muốn gà tụ lại một chỗ, cô cho rằng mình là ai!”

Mưa bình luận chê cười bay qua, Đường Tuế cũng không biết.

Cô và Lưu Chấn Đông đứng trong chuồng gà, Đường Tuế lập tức đi tới một bên, thét to với đám gà bên đó.

Đường Tuế cực kỳ nghiêm túc mà nói chuyện với đám gà.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.