"Nếu không thì chọn ông ta đi?"
Khương Vân Thần chỉ tay vào ông Khương.
Trong lòng hắn hiểu rõ, ông Khương là người rất sợ chết, lại rất sĩ diện.
Thấy Khương Vân Thần chỉ rõ, những người còn lại đều thở phào một hơi.
Nếu là vặn cổ tay bọn họ, cha mẹ nhất định sẽ không chi tiền, bây giờ ấy mà, mọi thứ đều khó nói.
"Cái gì cơ?"
Ông Khương thấy tầm mắt của mọi người đều đổ dồn vào mình.
Nhất là Đường Tuế đã đặt Đại Bảo xuống, lúc này lại bước từng bước chậm rãi lại gần ông ta, vẻ mặt vừa dịu dàng vừa ôn hòa.
Nhưng mà tất cả những biểu hiện này rơi vào trong mắt ông Khương, giống như là sắp lấy mạng ông ta đến nơi.
Trong lòng ông ta bất an: "Ngươi, ngươi lớn mật, ta là cha chồng ngươi, sao ngươi dám?"
Nhưng mà Đường Tuế vẫn không chịu buông tha cho ông ta, cười như không cười bước đến trước mặt ông Khương.
"Đúng vậy. Ông là cha chồng của ta, không thì, nể tình ông là cha chồng của ta, ta cho ông tự chọn một cái tay đấy!"
"Cá nhân ta đề nghị ông nên chọn tay trái, như vậy thì tay phải của ông vẫn còn có thể ăn cơm làm việc. Không phải vẹn cả đôi đường sao?"
Nói xong, Đường Tuế lại tiến lên thêm vài bước.
Vừa rồi ông Khương nghe thấy rõ tiếng xương của Khương lão đại bị vặn đến kêu răng rắc.
"Không được."'
Ông Khương sợ tới mức mồ hôi đầm đìa, người cũng lùi từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-hu-hu-dem-nao-nam-than-cung-dinh-lay-toi/2572734/chuong-273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.